Mắt cô bừng mở. “Được cái gì?”
“Anh sẽ nhận sex vô nghĩa.”
Maggie nhìn chằm chằm vào anh trong nỗi hoang mang. “Anh vừa nói là
anh bằng lòng đợi mà.”
“Anh bằng lòng chờ đợi cho sự tận tâm. Nhưng trong khi chờ đợi, anh có
thể nguôi ngoai với sex.”
“Vậy… anh sẽ ổn chỉ với mối quan hệ thể chất thôi sao?”
“Nếu đó là đề nghị tốt nhất của em.”
Nhìn chằm chằm vào anh, Maggie nhận ra nét cười lấp lánh trong mắt
anh. “Anh đang trêu chọc em.” Cô nói.
“Không nhiều hơn em đang trêu chọc anh đâu.”
“Anh không nghĩ em sẽ chấp nhận điều đó, đúng không?”
“Không.” Anh nói dịu dàng. “Anh không.”
Maggie đã bị trêu chọc quá mức để có thể sắp xếp toàn bộ những cảm
xúc lộn xộn bên trong cô. Có cả phẫn nộ, sợ hãi, hoang mang, thậm chí đôi
chút thích thú… Nhưng không gì trong những điều đó chịu trách nhiệm cho
sự bừng bừng dữ dội gây run rẩy bắt đầu tuôn trào xuyên suốt toàn bộ cơ
thể cô. Cảm xúc tập trung lại ở những nơi làm sâu sắc thêm cơn phấn khích
đột ngột của cô, và khiến cho nhận thức của cô về anh không thể chịu đựng
được. Cô muốn anh, ngay lập tức, với dạ dày nhộn nhạo, tim đập dồn,
choáng váng với nhu cầu.