như đã đánh bại cô.
Chống trong lượng của anh trên cô, Mark vuốt tóc Maggie ra sau để lộ
gương mặt đẫm mồ hôi của cô, “Em thật sự nghĩ rằng nó có thể ít hơn điều
này sao?” Anh hỏi dịu dàng.
Maggie ngước nhìn anh say đắm, run rẩy đến tận chốn thẳm sâu trong
tâm hồn cô. Với họ, không điều gì ít hơn tình yêu, không điều gì ít hơn mãi
mãi. Sự thật có trong trong tốc độ nhịp mạch của họ, trong sự dữ dội của
nỗi khao khát cộng hưởng giữa họ. Cô không thể từ chối điều đó lâu hơn
được nữa.
“Hãy yêu em.” Cô thì thầm, cần anh, mong muốn được sở hữu anh, sau
rốt.
“Luôn luôn yêu, Maggie…” Anh vào trong cô, một cú thúc nóng bỏng
đến nỗi lấp đầy cô trong một đường trượt không lay chuyển được. Anh quá
mạnh mẽ bên trong cô, bên trên cô. Cô cảm nhận những cơn sóng khoái
cảm cuộn dâng lên cao hơn, quay trở lại một chút, rồi lên cao lần nữa, cao
hơn nữa, cho đến khi cô thét lên trong sự kỳ diệu. Tay cô mơn trớn trên
lưng anh, những bắp cơ nhẫy mồ hôi rắn lại dưới lòng bàn tay cô. Anh theo
sau cô, tìm kiếm sự giải thoát của riêng anh trong sự ngọt ngào, trong nơi
trú ẩn vững chắc của vòng tay ôm siết của cô.
Sau đó họ nằm bên nhau trong sự tĩnh lặng siêu nghiệm, thân thể của họ
quấn lấy nhau thân thiết, gần gũi.
Có nhiều câu hỏi sẽ phải hỏi, những câu trả lời sẽ phải tìm ra. Nhưng
trong lúc này, tất cả những điều đó phải đợi, khi họ nằm đắm chìm trong
cảm nhận về sự mới mẻ và những triển vọng. Và hy vọng.