Cuối cùng, Maggie giải quyết vấn đề nan giải của anh, đưa ra sự cần
thiết phải tạm biệt. Cô cười sự do dự của anh, và đặt bàn tay cô trên ngực
anh, trao cho anh một cú đẩy nhẹ đùa vui.
“Đi đi” Cô nói.
Và anh làm theo, không nhìn lại, đi xuống lồng cầu thang bằng sắt hẹp
với tiếng bước chân vang vọng. Anh cảm thấy trái tim anh đập mạnh ở nơi
tay cô chạm vào. Bước vào trong xe, anh đóng cửa và cài dây an toàn. Khi
anh đợi tín hiệu rời khỏi phà, anh có cảm giác ray rức, xâu xé như đã bị mất
đi một thứ rất quan trọng.
CHƯƠNG BẢY.
Tháng mười đã đến, mùa ngắm nhìn cá voi và chèo xuồng kajak trong
năm đã trôi qua. Tuy vậy, khách du lịch vẫn đến thăm đảo San Juan, dù
chẳng là gì so với sự tràn ngập của những tháng mùa hè. Câu hỏi thường
xuyên nhất của khách du lịch là tại sao Friday Harbor lại có tên như vậy.
Maggie đã nắm bắt nhanh chóng hai cách giải thích chính của câu chuyện.
Cái được mọi người ưa thích hơn cả là môt truyền thuyết địa phương về
một người thuyền trưởng, khi đi vào bến cảng và trông thấy một người đàn
ông bên bờ biển, đã hỏi ông ta: “Đây là vịnh gì?”
(What bay is this?)
Người đàn
ông đã nghe nhầm thành “Hôm nay ngày gì?
(What day is this?)
nên đã trả lời
“Thứ sáu”
(Friday)
.
Tuy nhiên, thật ra bến cảng được đặt tên theo một người gốc Haiwaii,
Joseph Friday, người đã lập nên công ty Hudton’s Bay, chăn nuôi cừu, ở