ĐÊM TRƯỜNG TĂM TỐI - Trang 179

“Đợi đã,” một giọng đàn ông từ phía sau những người đang vây quanh

xem vọng ra, mọi người tự động lui vào hai bên, một người đàn ông mặc
chiếc áo phông ngắn tay kiểu thoải mái sạch sẽ, chừng hơn bốn mươi tuổi
bước ra, nhìn họ một cái, rồi bình thản hỏi, “Xảy ra chuyện gì thế?”

“Tổng giám đốc Tôn!” Hồ Nhất Lãng bước tới cạnh ông ta, đưa lệnh bắt

giữ, giải thích một hồi.

Tôn Hồng Vận cau mày nhìn lệnh bắt giữ, Hồ Nhất Lãng thì thầm vào tai

ông ta mấy câu.

Hồ Nhất Lãng quay người mỉm cười nói: “Đồng chí cảnh sát, thủ tục của

các anh hình như có chút vấn đề.”

Chu Vĩ bất giác thấy chột dạ, nhưng vẫn lên giọng hỏi: “Vấn đề gì?”
“Tổng giám đốc Tôn là đại biểu hội đồng Nhân dân tỉnh, không được

phép bắt giữ, các anh phải xin phép ủy ban thường trực hội đồng Nhân dân
trước, sau khi hội đồng Nhân dân đồng ý, mới có thể đi theo các anh được.”

Họ giật mình sửng sốt.
Giang Dương không hề biết, Tôn Hồng Vận là đại biểu hội đồng nhân

dân, Chu Vĩ càng bực bội, anh đã sơ ý bỏ qua, nhưng chuyện này vốn
không được phép bỏ qua, một nhân vật như Tôn Hồng Vận làm sao lại
không có tí địa vị xã hội? Anh đã quá sốt ruột, muốn nhanh chóng phá án,
vì vậy mới liều mình mạo hiểm lừa lấy con dấu và chữ kí, nhưng anh đã
không suy nghĩ thấu đáo, cứ tưởng là lén lút bắt bọn chúng đi cưỡng chế
thẩm vấn là xong, nhưng cuối cùng, công sức đi tong!

Chu Vĩ sầm mặt, Tôn Hồng Vận khoanh hai tay, nhìn anh như thể xem

kịch.

Giang Dương đột ngột lên tiếng: “Tôn Hồng Vận tạm thời không cần đi

cùng chúng tôi, Hồ Nhất Lãng, anh không phải là đại biểu hội đồng Nhân
dân đúng không?”

Sắc mặt Hồ Nhất Lãng thoáng hiện vẻ hoảng hốt.
“Thế thì anh đi theo chúng tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.