ĐÊM TRƯỜNG TĂM TỐI - Trang 196

CHƯƠNG 39

Nhạc Quân bị đưa vào trong xe, Giang Dương lập tức hỏi: “Nói đi, mấy
người trong chiếc xe bánh mì hôm nay là ai?”

“Là… là Hồ Nhất Lãng cử đến.” Mắt Nhạc Quân ánh lên nỗi sợ hãi bất

an.

“Cử đến làm gì?”
“Em… em không biết, có lẽ…”
“Có lẽ gì?”
“Em không biết.” Nhạc Quân cúi đầu.
Giang Dương cười nhạt: “Định giết anh diệt khẩu đúng không?”
Nhạc Quân cúi đầu, chậm rãi gật mấy cái: “Họ… họ gọi em ra, lúc đó,

em… em thấy tình hình không ổn, liền phản kháng. Sau đó xe các anh đi
qua, em chớp lấy cơ hội kêu cứu, họ bịt chặt miệng em, không cho hét.
May… may mà các anh đến kịp, em mới… em mới thoát.”

“Đinh Xuân Muội bị mất tích, có phải cũng là bị bọn chúng giết người

diệt khẩu không?”

“Em không biết.”
Chu Vĩ túm tóc hắn: “Mày còn không khai?”
“Em thực sự không biết, Hồ Nhất Lãng không nói với em, em càng

không dám hỏi, em đoán… em đoán chắc là thế.”

Giang Dương nói: “Ở cục công an, anh cũng không tiết lộ cho chúng tôi

biết, bọn họ cũng biết điều này, tại sao vẫn mạo hiểm giết anh diệt khẩu?”

Nhạc Quân mặt méo xệch: “Hồ Nhất Lãng cho rằng chính là em đã khai

ra anh ta, nếu không các anh sẽ không biết là em gọi điện thoại cho anh ta,
em giải thích thế nào anh ta cũng không tin.”

Hoá ra là như vậy, hai người đã hiểu ra, Hồ Nhất Lãng không biết là họ

đã điều tra ra qua cú điện thoại di động Nhạc Quân gọi đi hôm đó, cứ tưởng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.