ĐÊM TRƯỜNG TĂM TỐI - Trang 225

luận, có nói với tôi. Tôi biết chuyện Hầu Quý Bình liên tục tố giác học sinh
bị xâm hại tình dục, liên hệ đến cái chết của anh ấy, rõ ràng là anh ấy bị
mưu sát, rồi bị vu khống hãm hại.”

“Trương Siêu là người đầu tiên phát hiện ra điểm đáng ngờ trong cái chết

của Hầu Quý Bình?” Nghiêm Lương cảm giác như sắp sờ thấy được điểm
cốt lõi của vụ án. “Tại sao lúc đó anh ta không tố giác?”

“Anh ấy nói cấp trên đã đưa ra kết luận về vụ án, với môi trường tư pháp

lúc đó, lật án là việc vô cùng khó khăn.”

Nghiêm Lương có phần tức giận: “Cho dù có khó khăn nữa thì cũng phải

thử xem thế nào chứ, anh ta dạy luật, nạn nhân bị chết lại là sinh viên của
anh ta!”

“Nhưng anh ấy không làm.” Lí Tĩnh mỉm cười, vẻ khinh miệt. “Sau này,

sau khi tốt nghiệp, Giang Dương làm kiểm sát viên ở Bình Khang, tôi cứ hi
vọng vụ án Hầu Quý Bình có thể lật án, nên mới gặp cậu ấy. Không ngờ
hành động của tôi năm ấy làm cậu ấy mất cả mười năm điều tra lại vụ án,
lại còn hại cậu ấy phải vào tù, tôi có lỗi với cậu ấy.”

Ánh mắt Nghiêm Lương lóe sáng, ông vội hỏi: “Hại cậu ấy phải vào tù,

nghĩa là sao?”

“Các anh cứ gặp bạn thân của Giang Dương là Chu Vĩ mà hỏi, anh ấy

biết nhiều hơn tôi rất nhiều. Biệt danh của anh ấy là Tuyết Trắng Bình
Khang, được coi là hoá thân của chính nghĩa ở địa phương. Mười năm nay
tôi không hề tham gia vào bất cứ việc gì, tình hình cụ thể tôi không nắm
được, có nói cũng không chính xác, chắc chắn là Chu Vĩ có thể kể cho các
anh biết tường tận toàn bộ câu chuyện.”

Lại là Chu Vĩ!
Quả nhiên, Chu Vĩ là mấu chốt của toàn bộ sự việc.
Nghiêm Lương càng khẳng định hơn về phán đoán này.
Giây lát sau, ông lại hỏi: “Ngày thứ ba sau khi Giang Dương chết, chị đã

chuyển cho vợ cũ của anh ta năm trăm nghìn tệ, đúng không?”

Lí Tĩnh không hề ngạc nhiên, thẳng thắn thừa nhận: “Đúng thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.