ĐÊM TRƯỜNG TĂM TỐI - Trang 240

CHƯƠNG 50

Sáng ngày hôm sau, Chu Vĩ xông vào văn phòng viện Kiểm sát, mặt trắng
bệch, một tay túm chặt lấy bả vai Giang Dương, chậm rãi nói: “Các cậu…
các cậu mau đi bắt Lí Kiến Quốc.”

Giang Dương và chánh văn phòng Ngô cùng các nhân viên khác vội dìu

Chu Vĩ ra ghế, Chu Vĩ thở hổn hển, lồng ngực co rút dữ dội.

Chánh văn phòng Ngô vội rót trà, vỗ vào ngực anh: “Cảnh sát Chu, đã

xảy ra chuyện gì thế? Anh cứ bình tĩnh nói.”

“Loại điên rồ vô lương tâm, đúng là loại điên rồ vô lương tâm!” Chu Vĩ

run run cầm chặt cốc trà. “Vương Hải Quân chết rồi, Vương Hải Quân chết
rồi!” Anh nhắc đi nhắc lại câu nói đó.

Giang Dương chậm rãi lùi về phía sau mấy bước, thẳng người lên, cố

gắng kìm nén cơn sóng đang dội lên trong lòng, quá đỗi kinh ngạc, gương
mặt thất thần: “Không phải là hắn đang bị giam trong cục công an sao, chết
thế nào?”

“Tôi không biết, không cần nghĩ cũng biết, là Lí Kiến Quốc làm.”
Chánh văn phòng Ngô nói nhỏ: “Không… Không thể nào, phó cục

trưởng Lí bên các anh làm sao lại có thể… làm vậy với nghi phạm được?”

Chu Vĩ nhìn cốc trà trong tay, ánh mắt vô hồn: “Nửa đêm Vương Hải

Quân được đưa đến bệnh viện cấp cứu, không cứu được, đã chết, tôi có lén
hỏi bác sĩ nắm được tình hình, bác sĩ nói là lúc Lí Kiến Quốc đưa đến,
Vương Hải Quân đã chết rồi, Lí Kiến Quốc vẫn yêu cầu bệnh viện cấp cứu
bằng mọi cách, đến sáng hôm sau mới nói với bên ngoài… nói là Vương
Hải Quân đã chết.”

Chánh văn phòng Ngô run run nói: “Làm sao… làm sao lại như thế

được!”

Giang Dương hít một hơi thở sâu, một lúc sau, trầm giọng hỏi: “Bây giờ

thi thể ở đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.