ĐÊM TRƯỜNG TĂM TỐI - Trang 313

tệ, còn anh đưa bản gốc cho chúng tôi, tất cả mọi việc giữa chúng ta, chấm
dứt tại đây, anh thấy thế nào?”

“Tùy các anh, giao dịch cũng được, tiền tuất cũng được, nói theo cách

nào đối với tôi cũng thế, tiền chuyển vào tài khoản xong, tôi sẽ đưa ảnh cho
các anh, đơn giản thế thôi.”

“Được, thế chúng ta giao dịch như thế nào?”
Giang Dương đáp: “Hôm nay, trước khi hết giờ làm việc, các anh chuyển

đủ tiền vào tài khoản của tôi, tôi sẽ gửi bản gốc cho các anh.”

“Đưa tiền trước cho anh?” Hồ Nhất Lãng nheo mắt lại. “Tại sao không

đưa tiền và giao hàng trực tiếp luôn? Nếu anh đồng ý, chúng ta có thể hoàn
tất vụ mua bán này luôn trong hôm nay.”

“Trực tiếp?” Giang Dương cười nhạt. “Nếu các anh sử dụng biện pháp

mạnh lấy mất ảnh mà không đưa tiền cho tôi, thì tôi làm gì được các anh?
Các anh đã lừa gạt tôi không chỉ một lần, tôi tin các anh thế nào được?”

“Thế thì làm thế nào đảm bảo được là sau khi chúng tôi gửi tiền cho anh,

anh sẽ gửi ảnh cho chúng tôi?”

“Tôi giữ ảnh mấy tháng nữa cũng chẳng có tác dụng gì, tôi cũng hứa sẽ

không đòi tiền các anh hết lần này đến lần khác, bao nhiêu năm nay, các
anh có thể tin tưởng vào nhân phẩm của tôi.”

“Việc này mà…” Hồ Nhất Lãng mỉm cười. “Chúng tôi làm ăn chưa bao

giờ chuyển toàn bộ tiền trước rồi mới gửi hàng cả, sếp tôi cũng sẽ không
đồng ý.”

Giang Dương cau mày nói: “Thế thì hôm nay gửi trước cho tôi hai trăm

nghìn tệ tiền đặt cọc, mấy hôm nữa chúng ta gặp mặt thanh toán nốt số còn
lại, như vậy ít nhất tôi cũng có thể đảm bảo có được hai trăm nghìn tệ.”

Hồ Nhất Lãng suy nghĩ một lúc rồi nói: “Được, tôi đồng ý.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.