ĐÊM TRƯỜNG TĂM TỐI - Trang 55

quét dọn, cho dù lúc đầu có để lại manh mối ở hiện trường, thì cũng đã bị
làm hỏng hết cả rồi.”

“Vậy à?” Nghiêm Lương cau mày. “Không biết liệu số di vật của Giang

Dương đã bị vứt hết đi chưa?”

“Không rõ, nếu anh muốn đi, em có thể cử người đưa anh qua đó luôn.”
Nghiêm Lương gật đầu: “Hay là để Lâm Kì theo tôi qua đó, quân của

anh tôi không quen ai ngoài cậu ấy.”

Lâm Kì là trợ thủ đắc lực của Triệu Thiết Dân, trong một vài vụ án trước

đây, Nghiêm Lương đã tiếp xúc khá nhiều.

“Vâng, để em cử thêm nhân viên kĩ thuật hình sự đi cùng.”
“Không cần, chỉ cần Lâm Kì là được rồi.”
“Không cần đem theo nhân viên kĩ thuật?” Triệu Thiết Dân không hiểu.

“Anh với cậu ấy có hiểu về việc dò tìm khám nghiệm vi vật chứng đâu.
Hiện trường để quá lâu, đã bị quét dọn, còn điều tra ra được manh mối gì
nữa?”

“Tôi không điều tra manh mối qua phương diện vật chứng.” Nghiêm

Lương có vẻ tràn đầy niềm tin.

Lâm Kì lái xe chở Nghiêm Lương đến hiện trường xảy ra vụ án lúc đầu, lúc
đến đó trời đã tối.

Căn nhà nằm ở một khu chung cư nhỏ cũ kĩ được xây vào đầu thập kỉ

chín mươi, diện tích không lớn, chỉ hơn sáu mươi mét vuông, bước vào cửa
là một gian phòng khách nhỏ, hai gian buồng ngủ liền với ban công nhỏ,
đứng ở cửa là có thể nhìn bao quát được toàn bộ diện mạo căn nhà.

Tường trong nhà được sơn màu trắng, có điều mặt tường đa phần là

những mảng loang lổ, nền nhà lát loại đá hoa cương nhân tạo màu đen xám
rất thịnh hành vào thập kỉ chín mươi, vì thế mà cả căn phòng trông càng tối
tăm ảm đạm, vào khoảng thời gian buổi tối như thế này, liên tưởng đến
chuyện đây là hiện trường một vụ án mạng, càng có cảm giác rờn rợn. Các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.