ĐÊM VÔ TẬN - Trang 32

- Anh còn về thăm mẹ.
- Anh chưa bao giờ nói với em về bác.
- Em lạ lắm sao?
- Anh không yêu mẹ?
- Thật khó nói. Đôi khi anh thấy dửng dưng. Người ta sinh ra, lớn

lên rồi tách dần khỏi bố mẹ.

- Ngược lại, em nghĩ là anh rất yêu mẹ, nếu không anh đã không

nói lững lờ như thế.

- Anh vẫn hơi sợ mẹ anh. Mẹ hiểu rõ anh, có cái gì xấu trong bản

chất của anh là mẹ phát hiện ra ngay.

- Thì cũng phải có người nào hiểu rõ anh chứ.
- Vậy em có hiểu anh không?
Nàng đáp, giọng điềm đạm:
- Em nghĩ là có.
- Nhưng anh đã nói gì nhiều về mình đâu?
- Đúng là thế. Mặc dù vậy, em đoán được anh thuộc loại đàn ông

nào.

- Anh cũng tự hỏi là loại nào. Bây giờ nếu anh nói rằng anh yêu

em, chắc em sẽ cho anh là thằng ngố? Em thừa biết như thế ngay từ
lần gặp đầu tiên, có phải không?

- Đúng, và về phía anh, anh cũng biết rằng em yêu anh.
- Bây giờ ta quyết định thế nào, Ellie? Em biết cuộc sống của anh

ra sao rồi. Mẹ anh ở trong một ngôi nhà nhỏ chẳng thể so sánh với cái
thế giới của em. Anh lo rằng hai thế giới của chúng ta không bao giờ
có thể gặp nhau.

- Anh đưa em về giới thiệu với mẹ đi.
- Không nên. Chắc em sẽ nghĩ là anh tệ bạc, song phải hiểu là hai

ta kết hợp với nhau là một sự khá kỳ cục. Nó là một cuộc sống trung
gian giữa hai quá khứ riêng biệt. Một cuộc sống mới trong đó ta sẽ tạo
ra sự hòa hợp giữa anh nghèo hèn và em giầu có, giữa anh dốt nát và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.