ĐÊM VÔ TẬN - Trang 89

hiểu là con không muốn hai mẹ con gặp nhau. "Vì con giầu, nên bác
nghĩ là anh ấy xấu hổ? Không, anh Mike không phải người như thế
đâu, bác Rogers ạ." Mẹ liền giải thích là con sợ mẹ, thế thôi, vì mẹ
biết rõ nhiều điều về con. Nghe mẹ nói thế, nó có vẻ thích, và nhận
xét: "Phần lớn các bà mẹ đều nói đã hiểu hết về con, còn con lại không
thích để cho mẹ chiều chuộng, che chở". Nó nói cũng có phần đúng.

- Lẽ ra Ellie phải nói với con là về thăm mẹ. Không hiểu tại sao

cô ấy phải giấu giếm.

Tôi rất bực. Mẹ cố gắng xoa dịu, nhưng vô ích. Không muốn

nghe gì nữa, tôi giục:

- Thôi, mời mẹ vào xem nhà.
Mẹ đi xem hết phòng này đến phòng khác, nhăn mày có vẻ không

ưa, rồi đi ra hiên, Ellie và Greta đi chơi về, đang ngồi đó. Mẹ tôi đưa
mắt nhìn vào Greta, cô này mặc áo khoác ngoài màu đỏ. Ellie quay lại,
giật nẩy mình, chạy tới:

- Mẹ! Bất ngờ quá... Con xin giới thiệu cô bạn của con, Greta

Andersen. - Mẹ tôi ngắm con dâu một lát, rồi nhìn sang Greta, lẩm
bẩm:

- Ta hiểu, ta hiểu...
- Mẹ hiểu gì ạ?
- Ta thường tự hỏi nhà ở các con ra sao. Đẹp lắm. Rèm cửa, bàn

ghế, tranh ảnh...

- Mẹ dùng trà nhé?
- Có hơi khuya rồi không?
- Uống trà thì lúc nào cũng được - Nàng quay về phía Greta: -

Khỏi phải sai bảo gia nhân. Greta, cô xuống pha giúp ấm trà nhé?

- Được.
Rồi cô ta đi ra, đưa mắt nhìn mẹ tôi, có vẻ sợ.
- Không, con ạ. Nửa tiếng nữa, ta lại ra tầu. Ta chỉ muốn đến xem

thế thôi. - Bà vội nói nhanh, như không muốn để Greta nghe thấy: -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.