ĐÊM VÔ TẬN - Trang 93

Tôi đưa tất cả cho Ellie xem, bực dọc nói:
- Tính mẹ thế đấy! Chỉ tại anh cưới được vợ giầu và tiêu tiền

không phải do mình làm ra...

- Thôi, anh yên tâm, rồi mẹ sẽ quên. Mẹ rất yêu anh.
- Vậy thì tại sao bà cứ muốn anh thay đổi? Anh đã lớn, không thể

thay đổi tính cách.

- Anh thế nào thì em yêu anh như thế.
Rồi nàng chuyển sang chuyện khác cho tôi khuây khỏa:
- Anh thấy người hầu mới thế nào?
Tôi chẳng thấy thế nào cả, chỉ thấy hắn nhìn tôi có vẻ khinh

thường.

- Cậu ta chăm chỉ... Thế thì sao?
- Em nghĩ hắn có thể là thám tử do chú Andrew cử đến.
- Tại sao ông ấy lại ghép hắn vào nhà mình?
- Để phòng ta bị bắt cóc chẳng hạn. Ở Mỹ, mỗi lần em đi đâu,

đều có một, hai thám tử đi kèm.

- Lại một phiền phức nữa mà những kẻ giàu có phải chịu. Rắc rối

quá.

- Nhưng có gì quan trọng đâu?
- Còn vợ của hắn?
- Nếu hắn là thám tử, chắc chắn vợ hắn cũng ở trong cuộc. Em

nghĩ là chú Andrew, mà nếu không phải chú thì là Stanford Lloyd đã
cho tiền đôi vợ chồng trước để họ bỏ đi, và thay thế vào đó đôi vợ
chồng do chú đã chọn.

- Nhưng sao không báo cho mình biết?
- Vì sợ em phản đối, sẽ không thực hiện được. Nhưng có lẽ chỉ

do em nghĩ quẩn thôi... vì em đã quen thấy mặt các thám tử bao quanh
mình, nên tự nhiên ở đây em cũng cảm thấy thế.

- Thật tội nghiệp cho cô bé giầu có! Càng ngày anh càng hiểu

thêm nhiều điều về em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.