DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 110

nhanh chóng bổ sung thêm: "Trái đất! Một thành phố!"

Những mảnh ánh sáng xung động quang tôi. Tôi điên cuồng gắn chúng

vào nhau, cố tạo thành một cửa sổ mới thật nhanh trong vòng khả năng cho
phép. Tôi không nhìn lên cũng không suy nghĩ về bọn yêu tinh - có thể lúc
này chúng đang hướng về tôi. Tập trung vào những ánh sáng.

Tôi làm việc nhanh hơn lúc trên mỏm đá hình cây kim, suốt thời gian đó

luôn học hỏi thêm, cảm nhận năng lượng đang sùng sục xuyên qua người
tôi. Rồi từ khóe mắt, tôi bắt gặp một con yêu đang lao về phía tôi. Tôi
chùng lại nhưng không dừng tay. Con yêu lao tới, càng lúc càng gần... Nó
là một trong cặp yêu mà tôi đã làm cho mù mắt. Sôi sục ý muốn phục thù.
Chỉ vài giây nữa thôi là nó sẽ nhào lên người tôi. Tôi nên quay sang đối
phó với nó, nhưng đôi tay tôi vẫn không ngừng di chuyển. Tôi không thể
làm gì khác được.

Rồi con yêu té văng sang một bên. Thở hồng hộc, làu bàu, rồi kêu rống

lên. Tôi không thể nhìn thấy chuyện gì đã xảy ra với nó và tôi không nhìn.
Tiếp tục việc mở cửa sổ. Mồ hôi tuôn ướt. Miệng mồm khô khốc. Khóc
thút thít.

Một ai đó bước tới cạnh tôi. Tôi hét lên, mong đợi điều xấu nhất sẽ đến.

Nhưng đó không phải là một con yêu. Là Nadia. Cổ rít lên:

- Nhanh nào! Chúng ta phải ra khỏi nơi này!

- Em đang cố nè!

Tôi rên rỉ, hai bàn tay khua lia lịa.

Nadia đứng quay lưng vào lưng tôi, bảo vệ tôi. Tôi làm việc nhanh hơn,

mong muốn một cách tuyệt vọng thoát khỏi nơi này, tới một nơi nào đó
bình thường và có thật, nơi bọn yêu tinh không thể tóm được tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.