DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 151

- Ta chưa bao giờ giỏi về các con số. Dù sao thì cũng chào mừng gia

nhập đội. Grady, ta hy vọng cậu sống lâu hơn một số đệ tử khác của ta.

Mắt ổng quét qua ngôi mộ của Raz.

- Gặp lại cháu thật là tốt, Kernel ạ.

Sharmila lên tiếng, bước tới ôm chầm lấy tôi. Trông bả có vẻ buồn rầu

khổ sở, nhưng đã gắn lại cánh tay và chữa lành những vết thương trong trận
đánh.

Tôi thì thầm:

- Cháu mừng là bà đã tự chữa trị được.

- Suýt chết đấy. Những vết thương của ta toàn là chí mạng. Nếu không có

Beranabus, hẳn ta đã chết rồi.

Beranabus nôn nóng hỏi:

- Phải, phải, ta giỏi hơn bất kỳ bác sĩ nào. Nào, đứa học trò kia của ta ra

sao rồi? Nadia đâu? Chắc là chưa chết chứ hả?

Tôi im lặng. Một phần trong tôi muốn bao che cho cổ và bảo với ổng

rằng cổ đã bị một con yêu giết chết. Nhưng đôi mắt đen nhỏ của ổng đang
dán vào tôi và tôi thấy mình không thể nói dối:

- Cổ không muốn quay lại. Cổ đã rời bỏ cháu. Bỏ đi một mình. Cổ đã

chán ngấy bọn yêu tinh rồi.

Nét mặt Beranabus tối sầm vì thịnh nộ:

- Ta sẽ lột da lưng của nó! Hãy đi tìm nó. Mở một cửa sổ đi tới chỗ nó.

Ngay tức khắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.