DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 156

Cổ phun nước bọt vào tôi.

Sharmila lên tiếng, đặt hai bàn tay lên vai tôi:

- Đừng trách thằng nhỏ. Nó đã đòi để cho cô yên, cũng như tôi. Nhưng

Beranabus không chịu nghe.

Nadia la lên, xoay người lại phía Beranabus:

- Tại sao? Tại sao ông không để cho tôi được yên thân ở đó? Lẽ ra tôi có

thể hạnh phúc. Sống một cuộc sống bình thường. Trở lại là một con người.
Tại sao cắt đứt tôi khỏi mọi thứ đó?

Beranabus nói thẳng thừng:

- Ta cần cô.

- Không, ông không cần! Tôi đã cho ông điều mà ông muốn - một viễn

tượng có thể giúp ông tìm ra một phần của Kah-Gash.

- Còn nhiều phần khác phải tìm ra.

- Nhưng việc đó có thể mất vài trăm năm! Vài ngàn năm! Cả hai chúng

ta sẽ chết từ lâu trước khi chuyện đó xảy ra - nếu như nó xảy ra.

Beranabus nhún vai. Nadia gầm gừ:

- Đây là sự nô lệ. Ông luôn nói rằng tôi có quyền tự do rời khỏi.

Beranabus khăng khăng:

- Cô tự do. Ngay khi chúng ta tìm được những mảnh của Kah-Gash. Cho

tới lúc đó ta cần cô. Ta biết cô không thích điều này, nhưng việc đó không
thành vấn đề. Cô đã được chọn, như số còn lại trong chúng ta. Nếu chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.