DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 167

- Đền Taj Mahal.

- Không. Cháu đã nhìn thấy ảnh nó rồi.

Dervish nói với một tràng cười rộ:

- Cái phòng ngủ của anh.

- Không. Một thứ gì đặc thù, có một cái tên độc nhất.

Một giây im lặng, rồi Beranabus khẽ nói:

- Newgrange.

- Tuyệt lắm!

Tôi không hề biết nó có ý nghĩa gì. Tập trung vào từ đó, tôi nhìn đăm

đăm những ánh sáng và lẩm bẩm: "Newgrange,Newgrange,Newgrange".
Tôi tiếp tục lặp đi lặp lại từ đó, đầu óc trống rỗng mọi hình ảnh, chỉ có cái
tên để làm việc.

Nhiều ánh sáng xung động, rồi nhiều mảnh khác, và ngày càng nhiều

mảnh trôi về phía tôi từ những điểm xa hơn. Tôi gắn các mảnh vào nhau.
Khi một cửa sổ xanh thẫm hình thành, tôi yêu cầu Beranabus bước qua
cùng với tôi. Ổng hỏi:

- Vì sao chúng ta lại tới Newgrange?

- Cháu đang thử nghiệm năng lực của mình.

Ngay khi chúng tôi ló ra, tôi biết chúng tôi đã quay trở về thế giới thật.

Đó là một ngày ẩm ướt, u ám. Trước mặt chúng tôi sừng sững một kiến trúc
lạ lùng, một bức tường gạch trắng, dài, trên có một cái cổng, một ụ cỏ thay
cho mái. Tôi hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.