DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 252

không có gì khác lạ. Tôi toan hét lên lần nữa, phòng khi lần đầu tiên tôi
chưa được nghe thấy. Nhưng có ai đó vỗ tay khi tôi mới há mồm ra. Tôi
ngẩng mặt lên và trông thấy Lord Loss đang nổi lềnh bềnh trong không
trung, cách chúng tôi chừng mười mét, mỉm cười buồn bã, hoan hô một
cách đầy chế giễu. Tên chúa yêu thầm thì:

- Thật can đảm và giàu trí tưởng tượng, Cornelius. Hai viên bi là một ý

tưởng xuất sắc. Chúng chỉ là những viên bi bình thường, nhưng cậu đã biến
chúng thành một vật xúc tác cho phép thuật của cậu, truyền dẫn sức mạnh
của cậu qua chúng. Điều đó hơi làm hỏng niềm vui của ta - đưa chúng ta tới
tình cảnh này sớm hơn ta dự đoán- nhưng ta không thể oán giận được. Cậu
là một Môn Đồ chân chính và một bậc thầy phép thuật.

Hắn ngưng vỗ tay và thở dài:

- Nhưng cậu đã gọi sai tên của kẻ trộm. Cadaver không phải là người có

tội. Một cơ hội đã ra đi. Cậu còn hai cơ hội nữa.

- Không! - Tôi hét lên khi Cadaver lê chân lùi lại, nhếch mép nhìn tôi

châm chọc - Nó đã lấy trộm Art! Chính là nó chứ không phải một con yêu
khác cải trang! Nó là Cadaver!

Lord Loss vui vẻ đồng ý:

- Phải. Đó là Cadaver. Nhưng nó không phải là kẻ trộm yêu tinh thật sự.

- Nhưng...nó phải là...nó...

Trí tưởng bùng phát. Lord Loss đã bảo tôi phải tìm tên trộm thật sự.

Cadaver chỉ là một tên trộm làm thuê. Một con rối trong tay của người thuê
nó. Nó đã thực hiện việc thật sự lấy trộm Art, nhưng nó không phải là bộ óc
đằng sau chuyện này. Kẻ trộm thật sự phải là kẻ đã hoạch định chuyện này,
ra lệnh và thưởng công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.