DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 264

Lord Loss cười tủm tỉm và tung hứng thằng tiểu yêu lên xuống:

- Đây là Artery, em trai của Vein. Chúng là hai đứa thuộc hạ ưa thích

nhất của ta hiện nay. Những hầu cận trung thành, và giúp vui nhiều nhất khi
ta thả chúng tấn công một con người. Cách nay ít lâu, một kẻ xâm phạm đã
mở một cửa sổ vào vương quốc của ta. Khi ta nhìn qua đó, ta bắt gặp cậu,
Cornelius. Ta toan bắt cậu, trừng phạt cậu vì sự láo xược của cậu. Nhưng có
cái gì đó trong cách cậu đối mặt với ta và một tiếng nổ răng rắc của phép
thuật khác thường trong không khí. Ta nghĩ tốt hơn nên chờ đợi và quan
sát. Cậu đã bước qua cửa sổ theo ta. Đó là ở bên ngoài lâu đài. Artery đang
nô đùa gần đó, hành hạ một con yêu yếu thế hơn. Cậu tóm lấy nó và đè nó
xuống, dùng phép thuật biến hình nó, tạo cho nó những đặc điểm của con
người, mang nó về vũ trụ của cậu, tạo một nhân dạng mới cho nó và lược
ngắn nó thành...

- Art!

Tôi rên lên, thêm nhiều ký ức chợt ùa về, sự thấu hiểu đến một cách

chậm chạp nhưng chắc chắn.

Bầu không khí quanh thằng tiểu yêu mờ đi. Khi nó sáng tỏ trở lại, em trai

tôi đang ngồi trên đùi của gã chúa yêu. Nó cười khúc khích với tôi, nhưng
bằng cái giọng the thé của Art. Những ánh sáng màu cam lóe lên mờ mờ
trong đôi mắt nó. Mái tóc bẩn thỉu. Cái đầu hơi quá khổ so với thân hình.
Hàm răng sắc nhọn.

Tôi thì thào:

- Chính lúc nó cắn tôi là khi tôi biết. Art thích cắn. Và hai viên bi, khi nó

giơ chúng lên trên mắt nó, trông chúng như mắt của thằng tiểu yêu.

Lord Loss chậm rãi gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.