DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 281

Tôi nhìn vị pháp sư già đăm đăm, không chắc phải trả lời làm sao. Trước

khi tôi có thể nghĩ ra điều gì để nói, ổng cười phá lên, đứng bật dậy và mỉm
cười, giống với bản ngã hay giễu cợt của ông hơn lúc nãy.

- Cháu đến để trợ giúp ta, phải không? Không thể hòa hợp với những

người ở nhà? Cuộc sống bình thường không còn dành cho cháu nữa?

Tôi cự nự:

- Ông biết là cháu sẽ quay lại, đúng không?

- Ta đã sống và nhìn thấy quá đủ để biết việc thu xếp một cuộc đời bé

nhỏ khó khăn đến thế nào khi cháu đã được định phận để làm điều vĩ đại.
Vũ trụ tạo ra cháu vì một nguyên do, Kernel Fleck ạ, và nó sẽ không phí
thời gian của cháu trong một công việc bình thường, giữa những người của
cuộc sống hàng ngày. Định mệnh là một đối thủ kiên quyết. Không có
nhiều người vượt qua được nó.

- Vậy giờ chúng ta làm gì đây? Có đuổi theo Cadaver không?

Beranabus cau mày:

- Ta không nghĩ thế. Ta nghiêng về ý tưởng rà soát lại lộ trình mà nó đã

theo khi nó đang trên đường tới chỗ của Lord Loss. Có lẽ chúng ta sẽ tìm
thấy một thứ gì đó ở một trong những thế giới mà nó đã ghé tới, hoặc ở một
thế giới mà chúng ta đã đi qua khi cháu mở ô cửa sổ thẳng tới nó.

- Hoặc có lẽ...

Tôi ngưng lời. Không muốn nói ra. Ô cửa sổ sau lưng tôi đã mờ đi,

nhưng tôi có thể dễ dàng tạo ra một ô khác nếu muốn. Tìm cha mẹ tôi. Cố
thêm lần nữa. Chưa quá muộn để đổi ý. Nhưng nếu tôi nói với Beranabus
mối ngờ vực của mình, tôi không bao giờ có thể quay về. Tôi sẽ là của ổng
- của toàn vũ trụ - suốt đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.