DEMONATA TẬP 2 - KẺ TRỘM YÊU TINH - Trang 67

Thế rồi với một sức bật đột ngột, tôi bắn vọt lên phía trên, thoát khỏi mặt

nước, ho khục khặc, rùn mình, nhưng tự do. Tôi đáp xuống trên hai chân và
lần này mặt nước đỡ tôi lên. Khi tôi đáp xuống, cánh tay gãy của tôi chợt
đau nhói lên, nhưng tôi nhanh chóng dùng năng lượng để làm cho nó tê dại
đi.

Tôi quay sang nhìn Beranabus, nổi cơn thịnh nộ vì ổng đã ném tôi vào

cái cây và suýt chút đã giết chết tôi. Sẵn sàng tấn công ổng, dùng năng
lượng của tôi để nghiền ổng ra thành từng mảnh.

Ổng cười ha hả. Mấy người kia nhìn tôi trâng trối, sững sờ, nhưng

Beranabus vẫn cứ cười.

- Ta đã nghĩ thế mà - Ổng cười khúc khích - Ta đoán là ở thằng nhỏ này

còn có thứ gì khác hơn là thịt và xương. Những đứa trẻ bình thường không
bước ra khỏi thế giới của chúng để đi vào vũ trụ của bọn yêu tinh. Cháu
phải là một trong số chúng ta để có thể điên rồ như thế. Chúng ta sẽ giữ nó
lại.

Sharmila kêu lên:

- Không!

Raz lẩm bẩm:

- Nhưng...thưa sư phụ..nó chỉ là một đứa bé.

Nadia nói thêm:

- Đây là một ý kiến tồi.

- Ta không cần biết.

Beranabus nói, phẩy tay gạt những lời phản đối của họ. Ổng nhe răng

cười với tôi, nhưng đó là nụ cười của một tên cướp biển giết người như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.