DEMONATA TẬP 4: NHỮNG TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 182

Tên chúa yêu phớt lờ người chiến binh già và nghiêng đầu để nhìn

thấy Drust rõ hơn. Có vẻ như hắn ta thích thú với cái trò mà người tu sĩ
đang chơi. Hắn lướt tới gần hơn. Có gì đó di chuyển gần nơi đôi chân
của hắn kết thúc với những dải thịt lòng thòng. Tôi nhớ lại con vật giống
như chó mà tôi đã nhìn thấy lúc nãy. Nhìn xuống, tôi thấy nó là một con
chó có thân hình to lớn, nhưng cái đầu của nó dài ngoằng và dẹp một
cách lạ lùng, một màu lục thẫm hay nâu, với đôi mắt xấu xa màu vàng.
Và nó có hai bàn tay người thay vì hai bàn chân trước. Một đôi bàn tay
phụ nữ.

Lord Loss lướt qua Goll. Con yêu mình chó toan chạy theo, rồi dừng

lại, gầm gừ và lui lại vài bước. Drust đã nói đúng về việc nơi này được
bảo vệ khỏi những con yêu thuộc cấp.

Lord Loss lướt tới và dừng sát bên chỗ Drust đang ngồi. Chúng tôi

vây quanh hắn ta, nghi ngờ những bị thu hút. Chúng tôi chưa bao giờ gần
một con yêu đang sống đến thế trong suốt một thời gian dài, tùy ý quan
sát hắn. Đây là một cảm giác lạ lùng. Tôi cảm thấy phép thuật xung
quanh hắn, đang nổ tí tách nhè nhẹ, không khác gì phép thuật mà tôi và
Drust tạo ra khi chúng tôi niệm một câu thần chú. Ngoại trừ việc phép
thuật của hắn thường xuyên hiện diện, không hề thay đổi.

Cuối cùng ván cờ chấm dứt và Drust bắt đầu sắp xếp lại những quân

cờ.

Lord Loss hỏi, giọng của hắn trĩu buồn:

- Thứ mà ngươi chơi là gì thế?

Drust đáp và nhìn lên:

- Cờ vua. Ngươi không biết chơi à?

- Không.

- Đáng tiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.