xứ của nó, về việc nó đã mất bao lâu để tới đây, và vì sao một thằng khờ
lại được cử đi thay vì một người khác.
Goll nói:
- Tốc độ của nó là một nguyên nhân hiển nhiên. Cử một con thỏ với
phân nửa thông điệp thì vẫn tốt hơn là cử một con ốc sên với trọn vẹn
thông điệp.
- Hoặc có thể lũ Fomorii đã cử nó tới - Tiernan phản đối, những ngón
tay xuơng xẩu, nhăn nheo của ông ta ngọ nguậy với nỗi nghi ngờ - Có
thể chúng đã xâm chiếm thị tộc của nó, rồi làm cho đầu óc của nó mụ đi
và cử nó tới để dụ những người khác vào một cái bẫy.
Conn nói:
- Ông dành cho chúng quá nhiều tôn trọng. Bọn Fomorii mà chúng tôi
đánh nhau là những sinh vật ngu ngốc không có đầu óc gì hết.
Tiernan đồng ý:
- Phải. Những trận đánh của chúng tôi cũng bắt đầu như thế. Nhưng
chúng đã thay đổi. Chúng trở nên thông minh hơn. Chúng tôi có một
đường địa đạo được che giấu một cách khéo léo. Năm thì muời họa, một
hoặc hai con yêu có thể tình cờ tìm thấy lối đi vào đó, nhưng gần đây
chúng thường xuyên tấn công thông qua con đường đó, cùng lúc với bọn
ở hàng rào. Chúng đang suy nghĩ và lên kế hoạch một cách rõ rang,
giống con người hơn trong cách chúng chiến đấu.
Conn trầm ngâm và bóp cằm. Một trong những lợi thế lớn của chúng
tôi so với lũ yêu tinh - ngoài thực tế chúng chỉ tấn công vào ban đêm - là
chúng tôi thông minh hơn chúng. Nhưng nếu có những con yêu khác,
thông minh hơn những con mà chúng tôi từng chạm trán...
- Tôi không nghĩ đây là một cái bẫy - Fiachna lặng lẽ nói. Bình
thường anh không nói nhiều, vì thế mọi người đều ngạc nhiên khi nghe