DEMONATA TẬP 4: NHỮNG TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 52

- Dù sao thì cháu cũng không chắc chúng ta có tìm ra cái làng đó hay

chăng. Làm sao chúng ta biết nó dắt chúng ta đi đúng đường? Với tất cả
những gì chúng ta biết, nó có thể đến từ một tuath nào đó ở miền nam.

Goll hấp háy con mắt lành nhìn tôi:

- Cháu đang trong tâm trạng u ám đó, Bé Xíu. Cháu có mệt không?

- Không.

Goll thọc cù lét dưới cằm tôi cho tới khi tôi bật cười.

- Mệt không? - Ông hỏi lần nữa.

Tôi thở dài:

- Vâng. Cháu không quen đi bộ nhiều như thế này. Và bọn ông đi quá

nhanh! Cháu chỉ có đôi chân ngắn ngủn.

- Lẽ ra cháu phải nói.

- Cháu không muốn trông giống như một...một...

Goll mỉm cười:

- Một đứa trẻ? Nhưng cháu là một đứa trẻ. Và là một đứa trẻ bé xíu

xiu.

- Chỉ vì cháu nhỏ con không có nghĩa là cháu không thể kiên trì!

Tôi cáu kỉnh, dấn thân bước nhanh hơn. Nhưng tôi chưa đi được thêm

năm hay sáu bước thì Goll vòng một cánh tay to lớn quanh eo tôi và nhấc
bổng tôi khỏi mặt đất. Tôi kêu lên:

- Thôi nào! Thả cháu xuống!

- Đừng giẫy giụa nữa - Goll nói và đặt tôi lên vai ông, hai chân tôi

nằm ở hai bên đầu của ông - Chúng ta có thể cần tới cháu sau. Cháu sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.