ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 242

“Em muốn gây bất ngờ cho anh, không ngờ là anh về muộn như thế.

Khu nhà em ở rất gần bệnh viện, nhiều đồng nghiệp cũng sống ở đó. Em
không muốn họ nhìn thấy, sống chung thì không nói làm gì, còn dựa dẫm
đại gia sẽ bị những người trong bệnh viện khinh thường.”

Tô Nhất Minh ồ một tiếng, “Ngốc ạ, đến thì đến rồi, sao không vào

nhà luôn?”

Trình Vũ Phi nghệt mặt ra, “Sao vào được? Em đâu có chìa khóa nhà

anh.”

Tô Nhất Minh hứ một tiếng, “Vũ Phi…Mỗi lần nhận quà của người

khác em không mở ra xem trong đó có gì à? Rõ ràng là không tôn trọng
người khác chút nào…Bức tượng gỗ họ Tô em tặng lần trước anh xem đi
xem lại không biết bao nhiêu lần, hận là không chẻ bức tượng ấy ra được,
cứ sợ em khắc chữ gì bên trong.”

Tượng gỗ họ Tô? Trình Vũ Phi ngớ người hồi lâu mới hiểu ra là bức

tượng gỗ Tô Đông Pha mà mình rất thích. Khắc chữ bên trong? Cô cảm
thấy khó hiểu, một bức tượng gỗ đáng giá như vậy khắc chữ lên khác nào
làm mất giá trị của nó. Cô thấy cách nghĩ của Tô Nhất Minh thật kỳ cục.
Nhưng…ý của Tô Nhất Minh là gì?

“Nhất Minh…anh…đưa chìa khóa nhà cho em rồi ư? Chẳng lẽ…chiếc

ví lần trước anh tặng em có ẩn chứa gì trong đó?” Là chiếc ví có ký hiệu Tô
Nhất Minh yêu Trình Vũ Phi.

Tô Nhất Minh trề môi, tủi thân nói: “Em thật không mở ví ra xem ư?

Trong ví có thẻ IC, là chìa khóa mở cửa, thang máy có nhận dạng dấu vân
tay, có thể vào thẳng trong nhà. Anh đã nhập dấu vân tay của em vào đó.
Vũ Phi, thật ra lần đó anh đã giao nhà cho em rồi.”

Trình Vũ Phi ngước mắt lên, ánh mắt bình thản, cơ hồ không có chút

cảm động nào. “Nhà? Anh nói căn hộ đâu phải là nhà, người mới là nhà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.