ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 254

“Anh…làm gì vậy?” Trình Vũ Phi rõ ràng vẫn chưa quen ban ngày

ban mặt có những hành động thân mật thái quá như vậy với người khác,
nên khó chịu né tránh.

“Trước lạ sau quen mà. Em lạnh cóng rồi…Anh muốn ủ ấm cho em.”

Tô Nhất Minh nói to không biết mắc cỡ.

“Vậy anh đè lên người em làm gì? Em mệt muốn đứt hơi rồi!”

“Thế này gọi là ủ ấm. Em có biết từ ủ ấm từ đâu mà có không? Hồi

xưa người ta ấy mà rất mê tín, bị cảm lạnh mà cứ nghĩ bị ma nhập vào
người, nên mới tìm mấy người có dương khí mạnh nằm đè lên ủ cho người
bị cảm lạnh, thì có thể ép quỷ ra ngoài. Đó gọi là ủ ấm…Anh lo cho em
vừa nãy bị hù dọa nên mới ủ ấm cho em, em xem anh này, dương khí sung
mãn…ủ ấm có lợi lắm đấy.”

“Có chuyện đó sao? Trong sách nói thế à?”

“Có, có, có! Nhưng không phải sách nói mà là anh nói…”

“…” Trình Vũ Phi dở khóc dở cười, “Em chỉ là lạnh cóng thôi, không

bị chếp khiếp, anh xuống được rồi đấy.”

Tô Nhất Minh cười giảo hoạt, lật người lại, để cô nằm trên, anh nằm

dưới nhưng vẫn ôm chặt lấy cô không muốn buông ra, thì thào vào tai cô:
“Vậy đổi lại em đè anh đấy. Anh vừa nãy bị dọa đến chết khiếp…” rồi thêm
mắm dặm muối kể cho Trình Vũ Phi nghe những việc mình gặp phải lúc
nãy. Cuối cùng tủi thân nói với cô: “Em xem, đồng nghiệp của em đều là
hạng người gì vậy? Toàn hiếp đáp anh…Em phải dỗ dành anh mới được…”

Trình Vũ Phi la lên sợ hãi: “Anh gọi điện đến khoa em hả? Tiêu rồi!

Lần này tất cả mọi người đều biết, ngày mai chắc chắn sẽ tra hỏi em cho
xem! Em phải nói thế nào đây? Không thể nói em bị nhốt trong nhà tắm
được…Như thế chắc phải độn thổ mà trốn thôi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.