ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 267

Tiểu Mục đã được rửa ruột đang truyền dịch. Thuốc ngủ đã ngấm vào

cơ thể, cô nằm bất động ngủ vùi, mặt trắng bệch giống như đóa nguyệt tế
héo tàn, nhan sắc nhợt nhạt nhưng vẫn phảng phất nét thanh tú lúc còn trẻ.

Rất nhiều năm rồi … Nhiều năm rồi không gặp … bây giờ gặp lại

trong tình huống như thế này đây.

Trái tim Tô Nhất Minh như bị ai bóp nghẹt, anh từ từ vươn tay ra,

dường như muốn chạm vào mặt Tiểu Mục, nhưng nửa chừng bỗng thay đổi
ý định, vuốt vuốt tóc cô. Lạc Dã Bình lo lắng nhìn Tô Nhất Minh, lại thận
trọng nhìn Trình Vũ Phi, một người nằm đó vô tri vô giác, một người đứng
đó bất động.

Trình Vũ Phi nhìn hai người muốn nói gì đó, bèn rời khỏi phòng bệnh

đi tìm bác sĩ hỏi rõ bệnh tình.

Lục Dã Bình lúc này mới kể ngắn gọn cho Tô Nhất Minh sự tình. Tiểu

Mục gần đây chiến tranh lạnh với chồng, hôm qua hai người cãi nhau to,
anh chồng bế con bỏ đi, điện thoại cũng không liên lạc được. Nửa đêm Tiểu
Mục càng nghĩ càng thấy bế tắc, nuốt hơn năm mươi viên thuốc ngủ, khóc
thảm thiết gọi cho Lục Dã Bình, muốn anh chuyển lời với Tô Nhất Minh,
nói là mình kiếp này nợ anh, hy vọng kiếp sau sẽ trả. Lục Dã Bình nghe có
gì không ổn, lại không liên lạc được với người nhà Tiểu Mục, đành đêm
hôm xông vào nhà cô.

“Lúc đó cô ấy vẫn còn tỉnh, nói với tôi là muốn gặp cậu. Tôi vội vàng

đưa cô ấy đến bệnh viện gần nhất, bác sĩ nói tình hình vô cùng nghiêm
trọng. Tôi mới gọi điện thoại cho cậu, để cậu có thể gặp cô ấy lần cuối
cùng. Nhất Minh, sao cậu lại mang theo bác sĩ Trình thế? Chút nữa Tiểu
Mục nhìn thấy lại kích động. Haizzz, cũng tại cậu cố chấp, nếu nghe tôi
quay lại với Tiểu Mục, chắc giờ này con cậu đã có thể đi mua xì dầu rồi!”
Lục Dã Bình thở dài thườn thượt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.