ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 315

Trình Vũ Phi không nói gì. Quả là một người cậu vô cùng giảo hoạt,

Quả Quả thật tội nghiệp.

Quả Quả đã rất thân quen với Trình Vũ Phi, bị cô dùng nào là đồ ngọt

nào là đồ chơi mua chuộc, nằng nặc không chịu về nhà với Chung Viễn. Bị
con bé lâu nay mình nuôi nấng bội bạc nhanh như vậy, Chung Viễn đau
lòng vô cùng, lại ngại nổi giận trước mặt Trình Vũ Phi, đành khuất phục
Quả Quả bằng cách hứa mua cho nó bốn con búp bê, lúc đó con bé mới
ngoan ngoãn để anh đưa về nhà.

Trình Vũ Phi do dự nói với Chung Viễn: “Tôi thấy Quả Quả hình như

hơi nhút nhát, không dám chơi với những đứa trẻ khác, chủ nhiệm Chung
quan tâm đến con bé nhiều một chút.”

Chung Viễn hơi ngẩn ra, thở dài, “Ừ, tôi thật ra cũng cố hết sức rồi.

Một mình vừa nuôi cháu vừa làm bác sĩ, tôi không còn hơi sức nữa. Muốn
tìm một người để chung vai gánh vác nhưng vẫn chưa tìm được.”

Trình Vũ Phi nhớ đến lời sư huynh, bất giác chau mày, “Chủ nhiệm

Chung, mỗi người đều có quá khứ, nhưng để quá khứ ảnh hưởng đến cuộc
sống hiện tại là có vấn đề về tâm lí, anh nên đi khám bác sĩ tâm lí đi.”

Chung Viễn cười đầy ngụ ý, “Điều này tôi hiểu rất rõ. Tôi đã từng tìm

được một bác sĩ, cứ ngỡ đã tìm được cứu cánh tâm hồn.”

Tim Trình Vũ Phi nhói lên một cái, không dám nhìn thẳng vào mắt

Chung Viễn, lựa lời từ chối, “Chỉ vì ngoại hình giống bồ của anh mà có thể
trở thành cứu cánh của anh sao?”

Chung Viễn lắc đầu thành thật, “Không chỉ là ngoại hình giống mà cá

tính khí chất cũng rất vừa ý tôi. Hơn nữa, tôi đã có Quả Quả, kết hôn rồi
vẫn muốn sinh thêm một đứa nữa, nếu tìm một người vợ giống con nít, tôi
một nách ba con… Tương lai như thế tôi chẳng dám nghĩ tới. Bởi thế tôi
muốn tìm một người phụ nữ nhân hậu một chút, trưởng thành một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.