ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 380

"..."

"Tô Nhất Minh, em thấy tim mình dường như đã nguội lạnh, đã mệt

mỏi. Em muốn suy nghĩ về tương lai của chúng ta, tuy bây giờ em đã
không thể khẳng định chúng ta có tương lai hay không..."

"Anh... có thành ý. Kết hôn đó chính là thành ý lớn nhất của anh..." Tô

Nhất Minh cuối cùng cũng nói được một câu.

Trình Vũ Phi cười mệt mỏi, "Đúng rồi, em mới đầu cũng rất cảm

động. Em cho rằng cố gắng của mình đã cảm động được anh. Em cho rằng
tình yêu của em cuối cùng cũng được đền đáp... Tiếc là không phải. Anh
vẫn không có thành ý. Anh định ngày cưới, đặt may váy cưới, đặt tiệc cưới
mà không hề hỏi ý kiến của em. Em cảm thấy mình giống như một con thú
cưng, không được phát biểu bất kỳ ý kiến gì, tuy được chủ nhân yêu quý
chiều chuộng nhưng lại không được tôn trọng. Nhất Minh, đây không phải
tình yêu mà em cần, đây không phải cuộc hôn nhân mà em muốn có..."

"Đó là vì thân phận của anh đặc biệt, hôn sự không thể qua loa được,

có rất nhiều chi tiết em không hiểu được, phải đích thân anh làm. Thật ra lo
liệu đám cưới rất mệt..."

"Em biết là mệt. Cho nên em luôn muốn cùng anh gánh, nhưng mỗi

lần em nhắc đến là anh lại xù lông lên..."

"Em lần nào cũng chỉ muốn dời ngày cưới! Em biết anh anh không thể

dời được mà!"

"Đó là vì anh không muốn cùng em đi gặp bố mẹ. Không có sự chúc

phúc của bố mẹ, em không thể yên tâm kết hôn cùng anh..."

"Sớm muộn anh cũng đi mà, dạo này anh công việc quá bận rộn... Hơn

nữa, bố mẹ em cũng đâu có vấn đề gì. Em chỉ cần nói với họ là được
rồi!Con rể ưu tú như thế này cơ mà! Một chàng rể rùa vàng đủ tiêu chuẩn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.