ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 395

cơ hội này mới giới thiệu công ty của cậu với ông ta. Nhất Minh, tôi tin vào
thực lực của cậu, tin tưởng chất lượng sản phẩm của cậu! Nhưng để kịp tiến
độ, cần hàng vô cùng gấp... Việc này nếu mà làm tốt được, chắc chắn tiếp
thêm sức cho việc chạy đua vào ghế tổng giám đốc của tôi. Nhất Minh, cậu
nhất định phải giúp tôi lần này, đừng để tôi phải mất mặt với ông chủ
mình...”

“Chúc mừng.” Giọng nói của Tô Nhất Minh chùng xuống. Vu Tuy

Văn trước nay giúp anh rất nhiều việc lớn, anh bây giờ cũng có thể xem
như đang đối mặt với cửa ải quan trọng của cuộc đời, lúc quan trọng nhất
mà không giúp đỡ nhau thì còn gì là anh em. Hơn nữa, nếu cậu ta thật trở
thành tổng giám đốc thì anh cũng có lợi không ít. Bởi thế, nợ chắc chắn
không thể đòi vào lúc này, hơn nữa phải dốc toàn lực ủng hộ cậu ta. Tiếp
sau việc này thì không cần phải nhiều lời, người ta chắn chắn sẽ chăm sóc
công việc làm ăn của mình rồi.

Nhưng... vốn là vấn đề lớn. Cần hàng gấp đồng nghĩa với phải làm

thêm giờ, làm thêm giờ đồng nghĩa với phải bỏ ra nhiều vốn hơn, lại thêm
mua nguyên liệu nhập vào, phải dùng đến tiền mặt… Tiền mặt trở thành
yếu điểm lớn nhất của anh… Anh vô cùng rầu rĩ.

“Có phải gần đây lo liệu hôn sự nên mệt không?” Vu Tuy Văn lại săm

soi nét mặt anh.

Tô Nhất Minh nói hàm hồ một câu, “Cãi nhau với vợ rồi.”

Vu Tuy Văn cười vẻ hiểu biết, “Không sao, hội chứng tiền hôn nhân.

Rất nhiều người mắc phải bệnh này, tôi có lần tham dự một đám cưới, đã
vái tổ tiên rồi, cô dâu bỗng nói với chú rể, em không muốn lấy anh... Kết
quả là khách mời hôm đó vô cùng kinh ngạc giải tán... Một tháng sau lại
nhận được thiếp mời của họ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.