ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 207

đồ trắng. Cô ta đang trầm ngâm nhìn ra cửa sổ. Mikikô!
Mayumi rất ngạc nhiên khi thấy Mikikô, cô gái cùng tuổi với mình, trông
lại trẻ măng như một cô bé mới lớn. Khi Mayumi đến gần, Mikikô ngước
mắt lên và đứng dậy.
- Mikiko-san?
- Vâng.
- Còn tôi là Uêgusa.
Mikikô trông rất xanh xao, có lẽ vì trong hiệu cà-phê hơn tối.
- Cô thứ lỗi cho tôi đã làm phiền cô, - Mayumi nói. - Chắc tôi đã làm cho
cô lo sợ.
- Có lẽ thế thât, - Mikikô gật đầu, hai tay xếp lên đùi trong một cử chỉ trang
nhã. Mái tó đen nhánh và mềm như tơ, được rẽ đôi ra bằng một đường
ngôi, óng ả chảy xuống hai vai. Bản thân Mayumi trông cũng rất trẻ, nhưng
gương mặt đầy lo âu của Mikikô thì thật là non nớt như mặt trẻ con.
Một cô hầu bàn đến cạnh họ. Mayumi gọi trà có chanh. Hộp áo thì cô đặt
trên một chiếc ghế bỏ không cạnh lối ra vào.
Tối nay Mayumi hóa trang không đậm lắm, thế mà vẫn nổi bật lên giữa
đám phụ nữ ngồi xung quanh. Cô thường trang điểm và làm tóc ngay trước
khi đi làm việc, trong một mỹ viện thời thược cách quán cà-phê không xa.
Trông Mayumi có thể đóan được nghề nghiệp của cô khá dễ dàng, cho nên
Mikikô chăm chú quan sát người con gái lạ mặt thuộc một thế giớ xa lạ đối
với cô.
- Cô đừng sợ tôi, tôi sẽ không làm điều gì xấu đối với cô đâu.
Mikikô lại gật đầu.
- Có một lần tôi bị sái chân và người ta chở tôi đến bệnh viện Oriental...
- Ra thế. - Mikikô đến bây giờ mới hơi yên tâm một chút.
- Chính ở đấy tôi đã làm quen với bác sĩ Naôê.
Về mối quan hệ với Yutarô thì Mayumi không dám nói. Miệng không mở
ra được. Vả lại nói chuyện ấy cũng chỉ làm cho Mikikô thêm ngờ vực mà
thôi.
- Thế cô định nói gì với tôi về bác sĩ Naôê?
- À, thật ra cũng không có gì... Tuy... Nếu cô yêu ông ta thì cô nên nghe lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.