ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 238

- Không cần. Có cả rồi.
- Em đến ngay!
Nôrikô cầm tờ giấy tính tiền trên bàn và đi đến quầy thủ quỹ.
Naôê đang nằm trên giường, mình mặc pyjama. Thế ra ông không nói dối
quả ông không ra khỏi nhà.
Nôrikô chăm chú nhìn xung quanh: trên lò kôtatsu có để ly sakê như
thường lệ, khắp nơi rải rác những tờ giấy - những bản sao bài tạp chí.
Không thấy có một cái ly thứ hai nào. Trên bàn có một chồng tạp chí và
sách. Ở gian bến, trong lavabô có cả một mớ chén đĩa chưa rửa: đã khá lâu
không có ai dọn buồng.
- Sức khỏe anh ra sao? - Nôrikô cởi áo măng-tô và ngồi xuống cạnh
giường.
- Tôi hơi bị cảm. - Giọng Naôê nghe rất lạ và không biểu hiện một sắc thái
gì cả.
- Nhiệt độ ra sao?
- Không có nhiệt kế...
- Ôi, khổ thân anh quá!
Nôrikô thấy muốn vuốt ve an ủi Naôê đến mức không sao chịu nổi: trông
anh đau ốm tội nghiệp biết chừng nào.
- Sao thế này...- Cô lẩm bẩm, khó khăn lắm mới tự kiềm chế được. Nếu anh
ấy đưa tay ra, nếu anh ấy nói một lời tho6i cô sẽ tự lao vào vòng tay anh.
Nôrikô cúi mình trên người Naôê và sửng sốt: hai mắt anh sáng một cách
kỳ dị - không phải cái ánh kim lọai lạnh và sắc như thường ngày, mà là ánh
phản chiếu mờ nhạt của mặt trời lặn. Mắt anh có màu trắng như sứ, hai má
trũng sâu.
- Anh làm sao thế?
Naôê cố giữ cho mắt mình nhìn lên Nôrikô mà không được.
Trong đôi đồng tử mênh mông của anh, Nôrikô thấy phản chiếu gương mặt
của mình.
- Anh cần phải ngủ một chút. - Nôrikô kéo chăn đắp cẩn thận cho Naôê.
Anh mệt mỏi nhắm mắt lại như thể chỉ chờ có thế.
Nôrikô bắt tay vào dọn dẹp. Mười phút sau cô đến cạnh Naôê. Naôê ngủ rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.