ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 294

- Em không muốn ư?
- Thì vì... - Nôrikô mở đầu, nhưng rồi nghẹn lại không biết nói tiếp như thế
nào.
- Anh muốn em biết điều này: anh không có ý lấy vợ. Không lấy ai cả...
Nhưng nếu chúng mình sẽ có con thì anh sẽ làm cho em tất cả những gì anh
có thể làm được. - Vậy thì anh cho phép em sinh nó?
- Anh muốn như thế.
- Thật ư?! - Nôrikô không sao trấn áp được niềm xúc cảm đột nhiên làm
cho cô run bắn lên. Cô nhắm mắt lại. Vừa qua chẳng có gì xảy ra cả, nhưng
không hiểu sao nước mắt cứ trào ra trên má cô.
- Em đừng khóc... - Naôê đến sát Nôrikô từ phía sau âu yếm ôm lấy cô. -
Sao em lại khóc?
- Vì em mừng quá.
Mấy ngón tay dài và mảnh của Naôê vuốt lên tóc cô.
Nôrikô ngẩng lên, khuôn mặt đầm đìa nước mắt.
- Em xin anh một điều.
- Điều gì vậy?
- Xin anh đừng dùng ma túy nữa. Được không anh? Bà y tá trưởng và ông
bác sĩ trưởng đang nghi anh đấy.
- À, ra em muốn nói chuyện ấy... - Một nụ cười thoáng hiện trên gương mặt
Naôê.
- Anh sẽ không dùng nữa nhé? Đừng nhé?
- Anh sẽ không dùng nữa.
Vẫn mỉm cười, Naôê nhìn vào bóng đêm ngoài cửa sổ.
* * *

Trong ba ngày tết Yutarô ở nhà, như một ông chủ gia đình nề nếp. Quả tình
ông luôn luôn có khách - khách từ Hội lương y đến, khách trong Hội đồng
thị chính, bạn đồng nghiệp. Khách nào Yutarô cũng mời rượu, cho nên ông
cũng chẳng có thì giờ đâu mà buồn chán. Nhưng dù sao thì ông cũng hầu
như không ra khỏi nhà - nếu không kể cuộc thăm viếng đền Mêiđziđzingu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.