bỗng thấy tò mò muốn biết cho được trong ngăn kéo có những gì.
Căn nhà của một người đàn ông độc thân thường chứa đầy những điều bí
mật. Biết được những điều đó thì sẽ hiểu được chủ nhân. Không rõ tại sao
Nôrikô thấy rờn rợn.
Nhúng giẻ một lần nữa và vắt giẻ cho khô, cô đến cạnh cái tủ chìm. Muốn
lau kỹ tất cả các ngóc ngách, phải cất bỏ tấm ván ngăn. Nôrikô cất bỏ tấm
bên phải.
Cô làm những việc này không hề có ý đồ gì riêng. Chẳn gqua bản chất cô
như vậy : Ðã bắt đầu làm việc gì thì thế nào cũng phải làm tiếp đến cùng.
Trên các ngăn trên có những đồ dùng trải giường còn ở phía dưới, trong
mấy cái thùng bằng các-tông xốp thấy xếp những tập tạp chí cũ.
Nôrikô lau các kẽ hở, luồn khăn vào tận đáy tủ. Sau đó cô lắp tấm cửa ngăn
bên phải lại rồi tháo tấm bên trái ra.
Đáy tủ phía này cũng đầy những cái hộp các-tông đựng tạp chí cũ. Ngay
trước mũi cô có một cái thùng lớn hình vuông cao khoảng nửa thước. Trên
thùng, cô thấy dán một nhãn hiệu sakê. Thùng hình như đựng đầy tạp chí.
Một phần các tạp chí vượt lên trên vách thùng thành một chồng dày. Cái
thùng ấy đặt quá gần cửa tủ làm cho Nôrikô vướng tay. Cô cố đẩy cho nó
lùi vào phía trong. Hóa ra cái thùng nặng một cách không ngờ. Khi Nôrikô
đã làm cho nó nhích được một chút, nó va phải cái hộp ở bên cạnh, và
chồng tạp chí ở phía trên đổ xuống.
"Phải xếm lại đúng như cũ", - Nôrikô sợ hãi tự nhủ thầm. Cô vừa tự mắng
nhiếc mình vừa nhặt mấy tờ tạp chí vừa rơi xuống. Phần lớn đều là tạp chí
y học. Đột nhiên Nôrikô nhìn thấy mấy cai phong bì đựng phim X- quang
dày cộm.
Cô rút mấy cái phong bi ra khỏi thùng, xếp lại cho ngay ngắn và nhìn
quanh những chữ đề ở ngoài bì. Ở phía trên những phong bì như vậy, trong
một cái khung nhỏ thường có đề tên họ bệnh nhân và ngày tháng chụp
phim, ở phía dưới là tên bệnh viện. Mấy phong bì Nôrikô đang cầm đều là
của bệnh viện Oriental - điều này Nôrikô xác định được ngay từ đầu.
Những tấm phim này mà để ở nhà Naôê thì điều đó chẳng có gì lạ : Những
khi phải chuẩn bị dự hội nghị khoa hoạc các bác sĩ nhiều khi phải đem