ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 234

Nhưng Kim Kiền đang bị bạc che mờ mắt đã quên mất một điều, cấp trên

của nàng ngoại trừ Bao đại nhân, Công Tôn tiên sinh, còn có một vị Tứ
phẩm hộ vệ đại nhân.

Mà Kim Kiền lại chẳng nhớ gì đến việc bản thân phải lần lượt xin nghỉ

phép với những người này, tất cả đều quên sạch sành sanh, thậm chí ngay cả
việc trên đường đi mình có thể bị kẻ thù của hai vị sư phụ tìm tới trả thù
cũng quên triệt để…

Thế là, sau khi Kim Kiền “không từ mà biệt”…

Ngự tiền tứ phẩm đới đao hộ vệ đại nhân liền bắt đầu kiếp sống ác mộng,

mất ngủ triền miên;

Còn Bạch Ngọc Đường thì nghênh đón chuỗi ngày “tươi đẹp” không

ngơi không nghỉ nửa đêm canh ba bị cái vị hộ vệ nào đó đạp ra khỏi ổ chăn
ép buộc luận bàn võ nghệ;

Mà trên dưới Khai Phong phủ mở màn ngày tháng như địa ngục “ban

đêm bị miêu thử đại chiến giật mình thức giấc rồi chẳng cách nào ngủ tiếp,
ban ngày thì chịu đựng áp suất vô hình chẳng biết từ đâu tới của cái vị hộ vệ
mặt đen nào đó”.

Ngoại truyện: Nguy cơ lớn nhất của Khai Phong phủ (1)


Tháng Hai, ngoài kia những dãy núi trập trùng, màu xanh được phủ lên

ngút mắt, dưới ánh nắng lấp lánh hai bên bờ sông hoa rơi lất phất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.