ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 232

phạt thuộc hạ, thuộc hạ dù phải lên núi đao xuống biển lửa cũng tuyệt
không chớp mắt!”

“Kim hiệu úy nghĩ nhiều rồi”, vẫn là ngữ khí nhàn nhạt đều đều, “Triển

mỗ đích thực có công vụ phải làm, xin cáo từ trước.”

Nói đoạn, bóng áo lam nhanh chóng rời đi chẳng chút lưu luyến.

“Xú miêu, ngươi đứng lại cho Ngũ gia ta!”, Bạch Ngọc Đường đuổi

theo.

Nhìn bóng lưng của một mèo, một chuột. Kim Kiền cảm thấy hư thoát,

chân mềm nhũn, ôm đầu ngồi xổm tại chỗ, cảm giác bản thân cũng sắp bị
suy nhược thần kinh rồi.

“Tiêu rồi, tiêu rồi… Chẳng lẽ chuyện mình trộm kiếm tuệ, đai lưng của

Tiểu Miêu đem bán bị phát hiện rồi… Không đúng, lần trước không phải đã
trách phạt xong rồi ư? Nếu không thì là ga trải giường Tiểu Miêu vừa mới
lĩnh về bị mình cắt ra làm khăn tay bán cho khu đèn đỏ… Cũng không
đúng, hạng mục này của mình vẫn còn trong giai đoạn điều tra thăm dò thị
trường, vẫn chưa tiến hành mà! Vậy, vậy rốt cuộc là vụ mua bán nào bị phát
hiện chọc giận Tiểu Miêu thành bộ dạng kỳ quái này chứ aaaa?! Không
được, mình phải đi đến phòng Tiểu Miêu xóa dấu vết, xem xem có dấu vết
nào mà mình sơ hở bỏ quên không!”

Nghĩ đến đây, Kim Kiền liền hạ quyết tâm, xoay người chạy tới phòng

của Tứ phẩm hộ vệ.

Nhưng còn chưa đi được hai bước, thì thấy một mỹ thiếu niên hệt như

bước từ trong tranh ra gấp gáp chạy vào trong viện, túm lấy cánh tay Kim
Kiền kéo ra ngoài: “Tiểu Kim, gay rồi, gay rồi! Nhanh, nhanh đi giúp ta
một chuyến!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.