ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 122

Vua Nhân Tông nhìn Bát vương gia một cái, lại thấy gương mặt đẫm

nước mắt của Phạm Dung Hoa, sắc mặt cũng hòa hoãn đi phân nửa, nói:
“Dung Hoa, trẫm không trách đệ… chỉ là đệ không hiểu chuyện trong đó…
haizzz!”

Phạm tiểu vương gia gạt nước mắt: “Dung Hoa biết hoàng huynh hạ

nghiêm lệnh không cho Bao đại nhân nhập cung là vì vụ án Triển Chiêu
kháng chỉ, nhưng Dung Hoa nhìn thấy mẫu hậu như vậy, càng nghĩ lại càng
không hiểu!”, nói đến đây, Phạm Dung Hoa ngưng một chút, trong mắt hiện
lên nét nghiêm trang lẫm liệt, “Dung Hoa không hiểu vị Triển hộ vệ kia và
Bao đại nhân vào sinh ra tử để nghênh đón mẫu hậu nhập cung gặp hoàng
huynh vì sao đột nhiên chỉ trong chớp mắt đã thay đổi, lại biến thành kẻ xấu
xa, cướp đoạt công lao của người khác, dối trá bừa bãi?! Dung Hoa cũng
không hiểu vì sao mẫu hậu sau khi dùng giải dược do Hoàng chỉ huy sứ trải
qua muôn vàn khó khăn gian khổ mới tìm được, lại hôn mê mãi không tỉnh,
một giọt nước cũng không uống được, mà trên dưới Thái y viện đều bó tay
không biết làm cách nào?!”

Vua Nhân Tông nghe mà chau mày suy nghĩ.

“Bởi vậy, nghĩ đi nghĩ lại, Dung Hoa lại càng cảm thấy sự việc có điểm

kỳ quặc, mới tới Khai Phong phủ hỏi rõ nguồn cơn, ai ngờ chuyến đi này,
lại thực sự tìm được người có thể chẩn trị cho mẫu hậu.”

Nói đến đây, Phạm tiểu vương gia nhìn về phía Bao đại nhân.

Bao đại nhân lập tức tiếp lời: “Thái hậu hồng phúc sánh ngang trời, sau

khi Hiếu Nghĩa vương đem bệnh trạng của Thái hậu nói ra, như thể được
trời cao phò trợ, Công Tôn tiên sinh nhớ ra trong lúc lật giở y thư cổ đã
từng đọc một đoạn viết về trường hợp có bệnh trạng tương tự với tình trạng
của Thái hậu lúc này, vừa hay có phương pháp chẩn trị. Chúng thần đều coi
sự an nguy của Thái hậu làm trọng, lại thêm Hiếu Nghĩa vương vì sốt ruột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.