ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 132

nhập cung, trong thâm tâm vẫn có chút gì đó khinh thường.

“Truyền Triển đại nhân nhập cung?”, lao đầu của phủ Khai Phong nghe

xong, sắc mặt liền lộ vẻ mừng rỡ, tự nói một mình, “Xem ra Triển đại nhân
được cứu rồi! Triển đại nhân được cứu rồi!”

Hà công công rất muốn nhắc nhở cái vị lao đầu tuổi cũng quá năm mươi

này rằng, Triển Chiêu phạm phải tội khi quân, đã không thể được gọi là
“Triển đại nhân” nữa rồi, nhưng vừa thấy sắc mặt mừng rỡ đến không kìm
được của lao đầu, lại không thể thốt ra khỏi miệng, chỉ đành đi theo vị lao
đầu đang hứng chí bừng bừng vào đại lao Khai Phong phủ.

Trên đường đi, những ngục tốt mới rồi còn đang rầu rĩ như có tang cha

mẹ tới khi nghe những lời lẩm bẩm một mình của lao đầu, lại hoan hô sung
sướng một trận hệt như là mừng năm mới vậy: “Triển đại nhân quả nhiên là
ở hiền gặp lành, trời cao phù hộ”, “Triển đại nhân gặp đại nạn không chết
tất có phúc về sau”, đối với người tên Triển Chiêu kia, Hà công công cũng
không khỏi có thêm vài phần hứng thú: Người này có khả năng lung lạc
nhân tâm đến thế, chắn hẳn cũng được xem là một nhân vật có chút đáng
chú ý.

Cả quãng đường cứ ngẫm ngợi như vậy, Hà công công đã tới trước cửa

phòng giam Triển Chiêu tự lúc nào.

Phòng giam không hề khóa.

Thậm chí trên cánh cửa ngay cả dây thừng buộc cửa lại cũng không có,

cửa phòng giam khép hờ, nhìn qua thì thấy đây đúng chỉ là thứ dùng để
trang trí mà thôi.

“Cửa này vì sao lại không khóa?”, Hà công công kinh ngạc quá đỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.