ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 141

“Không khó. Uống một chén thuốc dẫn mới, sau đó dùng ‘Thất thập nhị

huyệt hồi hồn châm linh kỹ’ đả thông kỳ kinh bát mạch của người bị trúng
độc, đồng thời để người có nội công cao cường thúc giục dược tính, thì tức
khắc độc sẽ được giải”, Kim Kiền đem phương pháp giải độc mà hai người
Y Tiên, Độc Thánh nói khi ở Du Lâm thôn thuật lại một lần.

Hừ, chẳng trách lúc giải độc cho thôn dân, nhị sư phụ còn nói liên thiên

gì mà truyền thụ cho mình cách giải độc. Khi ấy mình cứ tưởng nhị sư phụ
đột nhiên lương tâm trỗi dậy lên cơn định làm “tấm gương người thầy mẫu
mực”, bây giờ nghĩ tới, tám phần là đã sớm đoán được chuyện ngày hôm
nay nên mới như thế.

“Bạch mỗ nghe hai vị tiền bối nói, thuốc dẫn chính là máu của người đã

từng dùng hàng trăm loại dược, thử qua hàng trăm loại độc”, Bạch Ngọc
Đường liếc Kim Kiền một cái ám chỉ.

Chân mày Triển Chiêu bỗng cau chặt lại.

“Thì ra là như thế, quả nhiên huyền diệu!”, Công Tôn tiên sinh ngộ ra,

gật gù, “Nếu là như vậy, việc không thể chậm trễ, mời Kim hiệu úy mau
mau giải độc cho Thái hậu.”

Triển Chiêu ngẩng phắt lên nhìn Công Tôn tiên sinh, gương mặt như

không thể tin được.

Kim Kiền thầm thở dài một tiếng, nhấc chiếc chén sứ trên bàn, xắn tay

áo bên trái lên loay hoay nửa ngày trời, vẫn hận không thể hạ quyết tâm,
liếc gương mặt bất thiện của Triển Chiêu một cái, lại nhìn vẻ mặt không
hiểu gì của Công Tôn tiên sinh, chỉ đành bước mấy bước tới trước mặt Bạch
Ngọc Đường, duỗi cánh tay ra, trưng bộ mặt có chết cũng không sờn lòng,
nói: “Phiền Bạch thiếu hiệp hỗ trợ cắt một đường, đỡ lấy chén máu…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.