ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 142

Bạch Ngọc Đường bất đắc dĩ lắc đầu, đang định cầm lấy cánh tay Kim

Kiền, lại bị người khác nhanh tay đoạt trước một bước.

“Kim Kiền, ngươi đang làm loạn cái gì thế?!”, Triển Chiêu túm chặt lấy

cánh tay nhỏ nhắn của Kim Kiền, giận dữ quát lên, “Máu của bất kỳ người
nào cũng có thể làm thuốc dẫn được sao? Ngươi tham gia náo nhiệt cái
gì?!”, lại quay đầu hướng Công Tôn tiên sinh đề tiếng nói, “Công Tôn tiên
sinh, những lời Kim Kiền vừa nói từ chuyện thuốc dẫn đến giải dược, đều
do nghe được hai vị tiền bối ở thôn Du Lâm nói ra, Triển mỗ và Bạch
huynh cũng biết đạo lý trong này, nhưng thuốc dẫn chúng ta còn chưa biết
chắc chắn, tiên sinh chớ có…”

“Triển hộ vệ, hãy bình tĩnh chớ nên nóng nảy!”, đối với bộ dạng gắt

gỏng cáu kỉnh của Triển Chiêu lúc này, Công Tôn tiên sinh có chút kinh
ngạc, giải thích, “Chúng ta đương nhiên biết…”

“Nếu đã biết, vì sao…”

“Tiểu Miêu…”, Bạch Ngọc Đường vỗ vỗ vai Triển Chiêu, “Ngươi cho

chúng ta là bọn thổ phỉ giết người không chớp mắt hay là lũ sát nhân uống
máu người sao? Sao chúng ta có thể vô duyên vô cớ túm lấy một người mà
chích máu chứ? Chính vì biết rõ nguyên do đặc thù của thuốc dẫn, cho nên
không phải là máu của Tiểu Kim thì không thể.”

Trong con ngươi đen láy của Triển Chiêu lóe lên vẻ kinh hãi cùng nghi

hoặc.

“Tiểu Kim, ngươi tự nói đi”, Bạch Ngọc Đường thở dài.

“Triển đại nhân, cái đó… quan môn đệ tử của hai vị tiền bối Y Tiên, Độc

Thánh, kỳ thực chính là thuộc hạ…”, Kim Kiền ấp úng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.