ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 146

nhàng mà mau lẹ, một bộ Thất thập nhị huyệt hồi hồn châm linh kỹ được thi
triển hết ra, tinh diệu hệt như kiếm pháp, nhanh tới nỗi khiến người khác
không kịp nhìn, tán thán hết lời.

Công Tôn tiên sinh đứng một bên, mắt như đóng đinh vào thân hình thủ

pháp của Kim Kiền, liên tục gật đầu, đôi mắt phượng phát sáng.

Triển Chiêu thấy sắc mặt Kim Kiền càng lúc càng trắng bệch, mồ hôi

bên thái dương càng lúc càng tuôn ra như mưa, một chân đã nhấc lên nửa
bước về phía trước, lại dằn lòng hạ về vị trí cũ, bàn tay siết chặt cứng như
thép.

Lát sau, chỉ thấy Bạch Ngọc Đường mồ hôi tuôn đầy mặt, đỉnh đầu khói

trắng uốn lượn bốc lên, sắc mặt Thái hậu từ hồng nhuận dần trở nên bợt bạt,
lại từ bợt bạt chuyển sang hồng nhuận.

Kim Kiền từ nãy đến giờ vẫn căng thẳng thần kinh lúc này mới thầm thở

phào nhẹ nhõm, hai tay phất qua bảy mươi hai nguyệt đạo trên người Thái
hậu, thu lại ngân châm, nói: “Bạch Ngũ gia, có thể thu hồi công lực lại được
rồi.”

Khói trắng trên đầu Bạch Ngọc Đường dần dần tan đi, Bạch Ngọc

Đường chầm chậm thu hai tay lại, ép xuống đan điền, đôi mắt hoa đào mở
ra, lau đi mồ hôi, hồi phục lại tinh thần của chuột bạch: “Như thế nào, độc
của Thái hậu đã giải chưa?”

“Trời cao phù hộ, vạn sự đại cát, A di đà Phật!”, Kim Kiền vuốt mồ hôi

trên đầu, thở ra một tiếng, đáp.

Công Tôn tiên sinh hai mắt sáng quắc, đánh giá Kim Kiền kỹ lưỡng một

phen, lại tiến lên chăm chú chẩn mạch cho Thái hậu, cuối cùng thì hít hít

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.