ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 145

Triển Chiêu sững lại, rồi chầm chậm gật đầu.

Bạch Ngọc Đường bước lên giường, ngồi xếp bằng, hai tay áp sau lưng

Thái hậu, Công Tôn tiên sinh muốn rót thuốc dẫn vào miệng Thái hậu,
nhưng hai hàm răng Thái hậu ngậm chặt, nửa giọt cũng không đưa vào
được.

Kim Kiền tiến lên một bước, rút từ trong ngực ra một bọc vải bông,

thuận thế trải ra, thoáng cái, ánh quang lấp lánh tràn ngập phòng. Thì ra cái
bọc vải kia khi trải ra lại dài đến hơn ba thước, ngân châm dày đặc lóng
lánh được gài trên đó.

Kim Kiền rút ra ba cây, chia ra cắm trên ba huyệt đạo ở gáy và sau tai

Thái hậu. Thái hậu khi nãy vẫn ngậm chặt miệng cuối cùng cũng hả ra.
Công Tôn tiên sinh lập tức chớp lấy thời cơ, móm thuốc dẫn vào, rồi đem
chiếc chén không kia cất vào trong ống tay áo.

Thuốc dẫn đã cho Thái hậu uống, Bạch Ngọc Đường cũng chuẩn bị ổn

thỏa, mọi sự đều đâu vào đấy, chúng nhân chỉ chờ Kim Kiền ra lệnh.

Nhưng lại thấy Kim Kiền đứng bên giường Thái hậu, nuốt nuốt nước bọt,

rồi hoa tay làm kí hiệu chữ thập, cuối cùng vẫn cảm thấy không an tâm, lại
chắp tay bái lạy một vòng, trong miệng còn lẩm bẩm niệm một lô tên các vị
Bồ Tát, Thần Phật, khi ấy mới yên tâm, hít sâu một hơi, rất có khí thế ra
lệnh: “Vận công!”

Bạch Ngọc Đường lập tức khép mắt, vận công thúc giục dược tính.

Chỉ thấy Kim Kiền lúc này và khi trước như hai người hoàn toàn khác

nhau, trong đôi mắt nhỏ dài tràn ngập ánh quang, hai tay phất qua bọc vải
gài ngân châm, thoáng cái giữa các ngón tay đã kẹp vô số ngân châm, ống
tay áo múa lượn, hai tay như những cánh bướm rập rờn giữa vườn hoa, nhẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.