ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 155

nói?!”, Bao đại nhân vỗ kinh đường mộc, đanh giọng hỏi.

Hoàng Can hai mắt đỏ rực, trợn mắt há mồm, cứ ngẩn ra quỳ tại đó, hệt

như kẻ đần độn vậy, lâu sau, mới hoàn hồn, phốc một cái bò lên trước, lại bị
hai nha dịch hai bên ngăn lại, cao giọng hét vang: “Không thể nào! Không
thể nào! Giải dược của ta chắc chắn là thật! Chắc chắn là thật!”

“Nếu là thật? Vì sao sau khi Thái hậu dùng thuốc lại hôn mê không tỉnh,

một giọt nước cũng không uống được, thiếu chút nữa thì mất mạng?!”, Bao
đại nhân hỏi.

“Không thể nào… Không thể nào…”, Hoàng Can lắc đầu liên tục, đột

nhiên ngẩng phắt lên hét, “Ta giải độc cho Thái hậu xong, các thái y của
Thái y viện đều nói Thái hậu mạch tượng bình hòa, sắc mặt hồng nhuận, rõ
ràng là đã bình phục rồi, sao… sao lại… Không đúng, không đúng, nhất
định là sau khi ta giải độc, đã có người động tay động chân, khiến cho Thái
hậu hôn mê không tỉnh, nhất định là như thế, nhất định là như thế! Hoàng
thượng, thần bị oan! Hoàng thượng, xin hãy làm chủ cho thần!”

“Nói càn nói xiên!”, Bát vương gia giận dữ quát, “Thái hậu sau khi uống

giải dược của ngươi, thì Hoàng thượng, bản vương cho đến Hiếu Nghĩa
vương gia đều ở bên chăm sóc nửa bước cũng không rời. Lẽ nào ngươi
muốn nói là Hoàng thượng, bản vương và Hiếu Nghĩa vương gia trong lúc
đó đã âm mưu ám hại Thái hậu?”

“Thần, thần không có ý đó…”, Hoàng Can mồ hôi vã ra như tắm, run rẩy

nói.

Bàng thái sư thấy tình huống như vậy, vội tiếp lời: “Ý của Hoàng chỉ huy

sứ chính là… giả như, giả như có thái y với mưu đồ gây rối đã thừa dịp…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.