ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 170

“Ca ca nói dối!”, Tiểu Dật quẹt nước mắt, “Rõ ràng đại phu gia gia nói là

chỉ có Triển ca ca và Bạch ca ca mới có thể trị bệnh được!”

“Rốt cuộc chuyện là thế nào?”, Hoàng thượng nhíu mày.

Nhan Tra Tán vội nói: “Hai vị tiền bối không có ý này, chỉ nói thuốc kia

có thể ổn định được tình hình trong năm ngày, trong năm ngày này tìm
người có nội công thâm hậu vận công trị liệu là được. Nhưng nếu thực sự
không tìm được người có nội công thâm hậu như Triển đại nhân và Bạch
đại hiệp, thì có thể đợi hai người họ hồi kinh sau đó tiến hành vận công
chữa trị cũng không muộn.”

Nói đến đây, Nhan Tra Tán đột nhiên như nghĩ ra điều gì đó, biến sắc

nói: “Lẽ nào chưa tìm được người có nội công thâm hậu khiến bệnh tình trở
nặng?! Ôi chao! Đều tại chúng thảo dân! Đều tại chúng thảo dân! Chỉ vì hai
vị đại phu nói bệnh nhân ở kinh thành trong năm ngày tới tính mạng không
có gì phải lo lắng, Hoàng đại nhân lại cho hay, người có nội công thâm hậu
trong kinh thành rất nhiều, vận công trị bệnh chỉ là chuyện không đáng kể;
mà tính mạng hơn ba mươi thôn dân toàn thôn cũng chỉ kéo dài được nửa
ngày nữa là nhất định phải chết… Chúng thảo dân mới van xin cưỡng cầu
Triển đại nhân và Bạch đại hiệp ở lại cứu thôn dân trước… Không, không,
không, cho dù như thế, chúng thảo dân sao có thể vì tính mạng của bản thân
mà không màng đến tính mệnh người khác, thật sự là không nên! Không
nên! Bây giờ phải làm thế nào?! Phải làm thế nào đây?!”

Nói đến đây, Nhan Tra Tán đưa tay che mặt thầm rơi lệ.

Chúng thôn dân sau lưng cũng theo đó bật khóc lớn.

“Đều tại chúng thảo dân, đều tại chúng thảo dân…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.