ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 172

Kim Kiền đưa mắt qua Hoàng Can, lặng lẽ làm dấu thập tự giá trong

lòng.

Aizzz… Chồn hôi, bây giờ ngươi có trăm cái miệng cũng không giải

thích được, cho dù có nhảy xuống Thái Bình Dương cũng chẳng rửa sạch
đâu… Amen.

Trái lại Hoàng thượng, Bát vương gia, Bao đại nhân cùng chúng nhân

Khai Phong phủ nghe tới đây vẻ mặt đều như bừng hiểu ra, ánh mắt nhìn
Hoàng Can lại càng thêm chán ghét khinh bỉ.

Mà Hoàng Can đã sớm đần người ra hệt như kẻ điên, trong miệng chỉ

lẩm bẩm đi lẩm bẩm lại mấy câu: “Lừa gạt, đều là lũ lừa gạt, nói láo, nói
láo!”

Đáng tiếc, mấy lời này của Hoàng Can chẳng còn ai trên công đường

nghe lọt nửa từ cả.

“Bao khanh, đối với loại táng tận lương tâm bại hoại xấu xa tội không

thể tha này, khanh còn không mau xử trảm hắn, tránh làm bẩn mắt trẫm!”,
Thiên tử Nhân Tông nghiến răng lạnh lùng quát.

Bao đại nhân lập tức lĩnh chỉ, vỗ kinh đường mộc trầm giọng nói:

“Hoàng Can tham công đoạt lợi, giấu giếm công lao tìm thuốc của Triển
Chiêu, Kim Kiền, Bạch Ngọc Đường, sau lại vì tranh công không tự lượng
sức mình tự ý vận công trị bệnh cho Thái hậu, đẩy Thái hậu vào chỗ nguy
hiểm, tới khi tội ác được phơi bày, lại không biết đường hối cải, đến chết
cũng muốn hãm hại người khác, miệng lưỡi chỉ toàn lời bịa đặt, khi quân
phạm thượng, bất trung bất tín, điên điên dại dại!”, ngưng một chút, Bao đại
nhân cao giọng phán, “Bản phủ phán người tội chết, chịu trảm hình! Người
đâu, đưa Hoàng Can lên trảm đao!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.