ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 253

Đôi mắt nhỏ dài của Kim Kiền thoắt cái sáng lên như đèn pha ô tô.

Chậc chậc! Lần này mình lập công lớn rồi! Ban thưởng nhá! Bạc nè!

Tăng lương nhớ!

Nghĩ đến đây, trong lòng Kim Kiền sướng như điên, vui tới nỗi toàn thân

phát run.

Triển Chiêu tuy đứng quay lưng lại với Kim Kiền, nhưng khoảng cách

rất gần, nhất cử nhất động của Kim Kiền há có thể giấu được thính lực hơn
người của Nam hiệp? Thấy Kim Kiền run rẩy cả người, trong con ngươi
Triển Chiêu hàn quang lóe lên, chĩa bảo kiếm Cự Khuyết, trầm giọng hỏi
Chân công tử đối diện: “Sáo biếc áo lục… Không biết các hạ và Trân Tụ
sơn trang có quan hệ gì?”

Chân công tử trừng mắt đánh giá nam tử áo lam trước mắt một phen,

mục quang lạnh lẽo: “Không ngờ vị này lại là Nam hiệp Triển Chiêu, nếu
đã biết tại hạ là người của Trân Tụ sơn trang, còn không…”

Lời còn chưa dứt, chúng bách tính xung quanh đã ào lên huyên náo.

“Triển đại nhân, công tử của sơn trang gì gì đó kia ỷ thế người đông,

dám ức hiếp Kim hiệu úy của Khai Phong phủ chúng tôi!”

“Đúng thế, đúng thế, nếu vừa rồi Triển đại nhân đến muộn nửa bước, mặt

Kim hiệu úy nhất định sẽ bị đâm một lỗ đó.”

“Đúng vậy, hắn còn ngang nhiên giữa đường giữa phố trêu ghẹo con gái

nhà lành, bắt nạt con trẻ, thực chẳng biết dơ!”

Bô lô ba la, bô lô ba la.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.