ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 262

“Không sao!”, Ngọc Đức thái tử khoát tay, “Nếu Khai Phong phủ còn xa

hoa hơn cả dịch quán hoàng gia, vậy thì Bao đại nhân sao xứng với danh
hiệu đệ nhất thanh quan của Đại Tống được. Bản thái tử đến Khai Phong
phủ quấy quả, chính là muốn được tận mắt chứng kiến phong phạm thanh
liêm của quan lại.”

“Đa tạ Ngọc Đức thái tử quá khen”, Bao đại nhân thẳng người cười nói,

“Sương phòng đã chuẩn bị ổn thỏa, xin Thái tử, Công chúa di giá đến nghỉ
tạm. Mời!”

Hai tỷ đệ cùng gật đầu, đứng lên theo Bao đại nhân rời khỏi khách sảnh,

Công Tôn tiên sinh, Vương Triều, Mã Hán, Triển Chiêu nối gót theo sau.

Kim Kiền ngó thấy thế, cũng đành cất bước đi theo, nhưng vừa đi được

mấy bước, Triển Chiêu phía trước mặt lại dừng cước bộ.

“Kim hiệu úy…”, Triển Chiều cúi đầu nhìn quầng mắt đen thâm sì của

Kim Kiền, ngưng một chút, nói, “Mấy ngày nay Kim hiệu úy vất vả rồi, hãy
đi về nghỉ ngơi trước đi!”

Kim Kiền sửng sốt, nhìn Triển Chiêu hồi lâu như không thể tin được, sau

đó mới vững dạ đáp: “Thuộc hạ đa tạ Triển đại nhân.”

Cho đến khi Triển Chiêu đã đi xa, Kim Kiền vẫn thấy khó hiểu.

Hôm nay mặt trời mọc đằng tây chăng? Con mèo này lương tâm trỗi dậy,

cho mình đi nghỉ trước?

Đột nhiên, Kim Kiền rùng mình một cái.

Không hay rồi, từ kinh nghiệm của mình mà phán đoán, những tín hiệu

khác thường của con mèo này đều là điềm báo không lành cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.