ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 346

Chúng công tử đa phần là thiếu chưởng quầy của các ngành nghề nhỏ, ít

nhiều cũng phải qua lại với các nhà quan lại, đều biết vị Lê đại công tử kia
không đắc tội nổi, lúc này thấy Lê đại thiếu tâm tình không vui, bắt đầu thi
triển công phu a dua nịnh hót.

“Kim hiệu úy mặc dù thiếu niên mà có thể lên đến chức này, nhưng cũng

không thể sánh với Lê công tử gia thế hiển hách được!”

“Huống hồ Lê công tử tài mạo song toàn, nói năng khí chất cứ hệt như

người trời giáng thế, quả là tấm gương mẫu mực của các thanh niên tài hoa
tuấn tú thành Biện Kinh này!”

“Không sai, không sai! Cứ xem Lê công tử ôn nhuận như ngọc này, mày

lưỡi mác mắt như sao, tướng mạo đứng đầu, không biết có bao nhiêu danh
môn thục nữ của Biện Kinh phải chao đảo, mê mẩn tâm thần!”

Quang quác quang quác, bô lô ba la.

Một tràng rắm ngựa này lắng xuống, tâm tình Lê công tử quả nhiên tươi

tỉnh lên không ít, lập tức gõ nhịp tay hứng chí bừng bừng nói: “Nói rất hay!
Bản công tử tài mạo song toàn, văn võ kiêm tu, hôm nay trăng tròn ý đẹp,
chẳng bằng nhân cơ hội này, chúng ta làm thơ trợ hứng có được chăng?!”

Trong sảnh nhất thời trở nên tĩnh lặng.

Da mặt chúng công tử đều giật giật.

Lăng Anh Lương thầm kêu một tiếng “Không tốt”! Theo như mình điều

tra nhiều ngày nay, Lê Kỳ Minh này đầu óc dốt đặc cán mai, dốt dài cán
cuốc, mặc dù không đến nổi một chữ bẻ đôi cũng không biết, nhưng tuyệt
đối chẳng phải nhân tài trong việc ngâm thơ làm câu đối, bây giờ gã hứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.