ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 356

Tuần, tuần phố?!

Mặt Kim Kiền nhất thời biến hóa, nhăn nhúm như mướp đắng.

Có nhầm không đấy?! Tết Trung thu ngày Mười lăm tháng Tám là ngày

nghỉ phép pháp luật đã quy định, vậy mà mình còn phải nửa đêm tăng ca đi
tuần phố? Thực quá không có nhân quyền rồi!

Huống hồ người đông như thế này, chen chúc bẹp ruột mất!

“Còn không đi?”, Triển Chiêu nhàn nhạt nói một câu.

“Dạ! Thuộc hạ tuân lệnh!”, Kim Kiền vội lảo đảo bước theo.

Vì vậy, trong những khách nhân thưởng trăng đêm Trung thu ở Biện

Kinh, có thêm hai bóng người, một đỏ, một đen.

Bách tính xung quanh nhìn thấy hai người, ai nấy đều mỉm cười thi lễ, đủ

thấy tình cảm kính yêu của chúng bách tính đối với hai người nhiều đến thế
nào.

Chỉ thấy bóng áo đỏ thẳng như cán bút phía trước tuy bước đi nhanh như

bay, nhưng so với lúc bình thường đã chậm hơn ba phần rồi, mà khi bóng
dáng gầy yếu phía sau bị dòng người dồn ép chen chúc, bóng áo đỏ vô tình
mà hữu ý cước bộ chậm dần lại, đợi người áo đen mồ hôi nhễ nhại chạy tới,
rồi mới tiếp tục không nhanh không chậm tiến lên. Thỉnh thoảng trên khuôn
mặt người áo đỏ lại thoáng hiện ý cười nhàn nhạt, làm say mê chúng bách
tính xung quanh, có thể thấy vị Tứ phẩm hộ vệ nào đó tâm tình lúc này
đang rất vui vẻ.

Nhưng Kim Kiền đầu đầy mồ hôi chen chúc lặn ngụp trong dòng người

tâm tình lại tuyệt không vui vẻ như vậy. Chúng bách tính nhìn thấy Triển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.