ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 359

Nói đến đây, Lê Kỳ Minh quăng roi ngựa qua một bên, nghênh ngang

xoay người định lên xe rời đi.

Một thanh kiếm với vỏ màu đen đưa ra chắn ngang, ngăn Lê Kỳ Minh

lại.

“Lê công tử khoan đã!”

“Triển hộ vệ còn có chuyện gì sao?”, Lê Kỳ Minh híp mắt nhìn Triển

Chiêu.

Triển Chiêu lại không đáp Lê Kỳ Minh, ngược lại còn hỏi Kim Kiền,

ngay khi Lê Kỳ Minh vừa mới bắt đầu tự biên tự diễn đã len lỏi luồn lách
trong đám bách tính: “Kim hiệu úy, thế nào?”

“Có! Triển đại nhân, thuộc hạ ở đây!”, Kim Kiền ló đầu ra hô lên một

tiếng, rồi chen lấn chui ra khỏi đám người, đến trước mặt Triển Chiêu ôm
quyền nói, “Thuộc hạ đã tìm hiểu kỹ, là xe ngựa của Lê công tử phóng ẩu
trong đám đông đâm gãy chân ông lão đây, vị cô nương này vì cha mình
nên ngăn xe ngựa lại, liền bị Lê công tử dùng roi quất bị thương ở mặt!”, rồi
quay đầu sang nói với bách tính xung quanh: “Chuyện là như vậy phải
không?”

Chúng bách tính lập tức gật đầu phụ họa tranh nhau đáp:

“Không sai, không sai!”

“Vị công tử này cũng thật quá đáng quá, bao nhiêu người đang đi trên

đường, xe ngựa của cậu ta cứ xông loạn về phía đám đông, lại còn chạy
nhanh như vậy, nếu không phải người ven đường nhanh chân tránh đi, đã
sớm bị xe ngựa đâm chết rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.