“Cái đó…”, Bạch Ngọc Đường vò đầu, chừng như không thể hiểu nổi,
“Mấy vị, có nhìn thấy kiếm tuệ của Bạch mỗ không, sáng sớm hôm nay
thức dậy đã không thấy đâu rồi…”
Chúng nha dịch nhìn nhau hồi lâu, cuối cùng rất ăn ý lắc lắc đầu, âm
thầm lùi lại rời khỏi Phu Tử viện, tất cả đều nhất trí xem như chưa từng
nghe thấy chuyện này.
Mà trong thư phòng của Tụ Bảo Trai cách đó mấy con đường, Kim Kiền
một tay cầm kiếm tuệ trắng sáng như tuyết, tay kia cầm kiếm tuệ vàng rực
như ánh dương, khuôn mặt tràn ngập vẻ tươi cười:
“Lăng công tử, nếu đem kiếm tuệ của Cẩm mao thử đại danh lừng lẫy
giang hồ và kiếm tuệ của Ngự tiền tứ phẩm hộ vệ Triển Chiêu kết hợp lại
chế tác thành loại túi hương mới… công tử cảm thấy chủ ý này thế nào?”
Lăng công tử phía đối diện trầm tư một lát, gật gật đầu: “Có thể thử một
lần!”
“Lăng công tử quả nhiên là có con mắt nhìn, chỉ cần Lăng công tử
nguyện ý sản xuất loại túi hương này, tôi có thể đảm bảo nguồn cung vật
liệu… chỉ là số bạc lợi nhuận kiếm được…”
“Giống như lần trước, vẫn theo lệ cũ mỗi bên năm phần!”
“Đồng ý!”
Thế là, xu hướng đồ trang sức đeo bên người của Đông Kinh Biện
Lương, thậm chí toàn bộ Đại Tống lại một lần nữa mở ra một cuộc cách
mạng mới, mạnh mẽ vô cùng.